Trần Hữu Hiệp Báo diện tử DÂN VIỆT, ngày 29-6-2014. “...Gái nào thảo bằng gái Tân Châu/Tháng ngày dệt lụa trồng dâu/Thờ cha, nuôi mẹ quản đâu nhọc nhằn”. Câu hò xưa như lời giới thiệu mộc mạc về con gái xứ lụa Tân Châu, An Giang, nơi đầu nguồn sông Hậu. Đường về Tân Châu bây giờ không còn được nghe tiếng khung cửi xập xình hòa trong tiếng chày đêm dập lụa. Xứ cù lao, vùng ven sông Hậu ngày nào, nay không còn xanh ngát những bãi dâu, nhưng lụa Tân Châu, lãnh Mỹ A vang bóng một thời vẫn còn trong ký ức nhiều người miền Tây. Thập niên 50-60, đàn bà, con gái Nam Bộ, kể cả cánh đàn ông, không ai mà không biết, ưa chuộng, tin dùng hàng lụa Tân Châu. Sắc đen bóng láng, dập dờn của áo bà ba, quần lãnh Mỹ A một thời uốn theo đường cong mềm mại, tự nhiên trên cơ thể của con gái miệt vườn, xứ rẫy và nhiều phụ nữ thị thành đã tạo ra sức quyến rũ lạ kỳ của loại lụa độc đáo này. Nguyên liệu để dệt ra lụa Tân Châu đều do người dân nơi đây tự trồng dâu nuôi tằm để sản xuất ra tơ dệt lụa, tr