Bạn đã đi xa, chuyến đi mãi mãi không về. Nghe tin mà rưng rưng, không khỏi sụt sùi... Vĩnh biệt bạn mình, thầy giáo Trường Luật Bình Triệu Nguyễn Văn Thạch, giảng viên ĐH HUTECH, một người quê lên phố ! Nhiều thế hệ sinh viên từng đi qua quãng thanh xuân của đời mình từ 2 ngôi trường ấy, nhiều thế hệ cán bộ khắp miền Tây Nam Bộ, Sài Gòn, Tây Nguyên, Nam miền Trung từng học luật tại chức chắc chắn vẫn còn nhớ đến anh - Một người chơn chất, đậm chất miền Tây từ chất giọng, cách chơi, ứng xử với bạn bè. Nhậu xả láng, chơi hết mình, nhiệt tình khi hữu sự, đôi lúc cũng ngông nghênh. Khi bạn đã đi xa, bất chợt nhớ lại, thì ra trong những "khúc quanh" đời mình luôn có bạn. Năm 1990, trước cú sốc đầu tiên trong đời đi làm, lang thang trở lại Sài Gòn, chính bạn, khi ấy còn ở căn phòng chật hẹp trong khu tập tập thể tạm của giáo viên trường luật, chở mình trên chiếc "cub nghĩa địa" rong ruổi ở những con phố Sài Gòn tìm... quán nhậu. Năm 91, cưới vợ, lần đầu tiên cho vợ ...
"Lời quê góp nhặt dông dài. Mua vui cũng được một vài trống canh" (KIỀU)