Thời gian đang trôi dần về cuối năm. Lại sắp thêm một tuổi, đã 47 – Cái tuổi nói trẻ không đúng, gọi già cũng sai. Nếu mỗi
người chỉ “60 năm cuộc đời”, thì ta đã đi qua 2/3 quãng đường, cũng gai góc, khổ
đau, niềm vui và hạnh phúc ... chưa đủ, nhưng cũng có thể chiêm nghiệm. Không dám nói “hiểu đời”
như Chu Dung Cơ, nhưng cũng biết nếm trải sự đời, người đời, tình đời.
Hơn 30 năm nghiệp viết. Có những trang viết
riêng tư, tự sự, không chia sẻ với ai, nhưng cũng nhiều điều được bày ra thiên
hạ. Hàng ngàn bài viết, bài báo, thơ, văn nghiệp dư đã in để chia sẻ với người,
để tự sự, đồng cảm ... Rất đơn giản, viết như người ta ca hát, để thỏa mãn và để
làm cái việc nên làm, cũng kiếm thêm chút tiền nhuận bút còm cõi, nhưng hơn điều
đó là để ... viết, như cơm để ăn, nước để uống. Nếu chưa viết được hết những
điều mình nghĩ, suy tư, trăn trở, cũng xin được viết những điều có thật. Sự thật
không cách điệu, không tô màu, không thoát ly đời sống. Tất nhiên, ai cũng biết,
ngôn ngữ văn học, báo chí có cái riêng của nó khi khắc họa "sự thật".
Phải có bút pháp, văn phong … Nhưng trên hết là tâm niệm, là cốt cách, tránh xa những lôi kéo để mình vẫn là mình với cái đơn giản lẫn gai góc, cái tốt và mặt xấu của mình.
31-12-2013 đi qua 01-01-2014 đã đến. Giao thời đi
qua, mở ra buổi sáng của một ngày, bắt đầu của một tháng mới, năm mới. Phía trước là
cuộc sống, tiếp tục là sự đời, là niềm vui, nỗi buồn, kỳ vọng và thách thức …
Nhận xét
Đăng nhận xét