TBKTSG, Chủ Nhật, 7/2/2016 Huỳnh Kim (TBKTSG Xuân) - Bạn nhắn tin nói sắp nghỉ hưu rồi, hãy chia sẻ những lo âu, háo hức khi bước qua tuổi sáu mươi, những suy nghĩ về cuộc đời, chuẩn bị cho một cuộc sống khác của mình... 1. Tuổi hai mươi, một ngày cuối tháng 11-1976, tạm biệt Sài Gòn, tôi nhập ngũ. Bài thơ đầu tiên viết về mẹ mong manh hiện thực, tôi ghi vào nhật ký: Sanh con ra. Có bao giờ mẹ mong con trở thành người lính. Đi vào những cuộc chiến tranh. Nhưng khi con khấp khởi trưởng thành. Mẹ lại bùi ngùi động viên con nhập ngũ. Biên giới Tây Nam đất nước. Rục rịch chiến tranh. Những năm sau 1980, buổi dấn thân của thời trai trẻ, đất nước điêu linh hai đầu đánh giặc, có những giá trị cuộc sống đảo lộn. Tôi chép vào sổ tay bài thơ Trượt giá: Đồng tiền mất giá trượt dài như hòn đá lăn ào xuống vực. Trớ trêu là đá lao xuống còn tiền lại lao lên. Khái niệm “trượt” ta quen dùng như một trò chơi chữ độc ác thông minh. Chiều qua phà Cần Thơ anh lại nghe người ăn ...
"Lời quê góp nhặt dông dài. Mua vui cũng được một vài trống canh" (KIỀU)