Trần Hữu Hiệp
TT - Nhìn đường sá, chợ
búa bày bán ê hề vải thiều chỉ với giá 15.000 đồng/kg, chôm chôm chỉ 10.000
đồng/kg... mà không khỏi xót xa cho người nông dân xứ mình. Nhiều năm qua, nông
nghiệp Việt Nam vẫn còn chịu ảnh hưởng lớn yếu tố Trung Quốc từ đầu vào đến đầu
ra, bộc lộ sự “dễ bị tổn thương” và không bền vững.
Điều chỉnh cán cân thương mại, xuất nhập khẩu Việt - Trung theo
nguyên tắc chủ động, cân bằng lợi ích, đo lường bất trắc theo các kịch bản là
vấn đề quan trọng. Đó cũng là cách “lấy trứng ra từ một rổ” để giảm rủi ro,
thua thiệt cho nông sản Việt, là cơ hội để thúc đẩy nông sản nước nhà tìm các
thị trường mới, phát triển bền vững.
Tín hiệu đáng mừng gần đây là ngày
càng có nhiều hơn doanh nghiệp, hợp tác xã, hiệp hội ngành hàng chủ động tự tìm
hướng đi cho mình, giảm phụ thuộc vào Trung Quốc. Nhiều loại trái cây, củ quả,
thủy hải sản đã tìm cách sang thị trường EU, Nhật, Mỹ, Ấn Độ và các nước ASEAN.
Không chỉ với hàng xuất khẩu, nhiều nhóm hàng nhập khẩu như phân bón, vật tư nông
nghiệp, hàng tiêu dùng cũng đã tìm cách “thoát Trung”. Nhiều ngành công nghiệp
chủ lực cũng tìm cách xoay xở, đa dạng hóa nguồn đầu vào dù không phải dễ dàng
trong cuộc chuyển đổi.
Việc “lấy trứng ra từ một rổ” để
giảm lệ thuộc vào thị trường Trung Quốc là cần thiết. Nhưng “để trứng” vào đâu,
không chỉ an toàn mà còn phải sinh lợi. Khi mở rộng xuất khẩu nông sản sang các
thị trường mới, nhất là Mỹ, Nhật và EU đòi hỏi phải đáp ứng các nhu cầu khắt
khe về tiêu chuẩn kỹ thuật, an toàn vệ sinh thực phẩm, truy xuất nguồn gốc,
chất lượng hàng hóa, bao bì sản phẩm, uy tín thương hiệu... Điều này đang đặt
ra yêu cầu cho nông dân, doanh nghiệp và nhà xuất khẩu phải chuyển đổi lớn, căn
bản và toàn diện, phải hoàn thiện chuỗi giá trị từng loại nông sản từ sản xuất
đến tiêu thụ. Mặt khác, phải đa dạng hóa sản phẩm, chế biến sâu, nâng cao giá
trị nông sản Việt. Nhưng nếu chỉ để doanh nghiệp và nông dân tự loay hoay giải
bài toán đầu ra cho các mặt hàng nông sản thì cuộc chuyển đổi này sẽ không căn
cơ và khó thành công.
Nhu cầu cao và ngày càng tăng về
nông sản sạch và cao cấp của thế giới là dư địa lớn cho nông sản Việt. Sản xuất
manh mún, lạc hậu, không theo các tiêu chuẩn quốc tế sẽ rất khó tiếp cận các
thị trường khó tính. Đâu đó cũng có vài chuyển động như chuyện nông dân và
doanh nghiệp ở Bến Tre chế biến rượu ca cao để phục vụ trong khu du lịch, hay ở
Long An có người bỏ tiền tỉ đầu tư sản xuất rượu vang từ trái thanh long để làm
tăng giá trị 3-5 lần, khắc phục tình trạng dội hàng khi chính vụ. Nhưng để thực
hiện được như thế cũng không dễ vì nông dân còn thiếu vốn, thiếu công nghệ chế
biến sâu và phải tăng cường liên kết chặt chẽ. Thực tế đó đang đặt ra những yêu
cầu quan trọng cần phải đáp ứng trong việc “lấy trứng ra từ một rổ”, phải có
cách làm đồng bộ, lộ trình, bước đi bài bản từ nông dân, doanh nghiệp đến các
cơ quan nhà nước để đảm bảo cuộc chuyển đổi lớn thật sự có hiệu quả.
Em thích cái "tít" của thầy. Rất ví von...
Trả lờiXóaCám ơn em đã chia sẻ. Chờ đón em thường xuyên ghé thăm MỘT GÓC ĐỒNG BẰNG.
Xóa