Trần Hữu Hiệp
Nước
sông Mê Công tiếp tục đổ về ĐBSCL, nhiều khu vực đầu nguồn Đồng Tháp Mười, Tứ
giác Long Xuyên nước đang lên nhanh.
Đây là tín hiệu lạc quan cho những
người dân ở ĐBSCL đang ngóng lũ. Khác với tình hình các tỉnh miền núi phía Bắc,
mấy ngày qua mưa lớn gây lũ ống, lũ quét cục bộ, sạt lở đất gây thiệt hại về
người, tài sản; thì phần lớn cư dân miền Tây đang “đón lũ” bằng tâm thế chủ
động mà không chủ quan.
Người dân miền Tây gọi mùa nước nổi là
mùa lũ. Ở ĐBSCL này không có lũ cuốn, lũ quét, càng không có lụt, chỉ có nước
lên theo mùa. Mùa nước nổi ở miền Tây Nam bộ có vai trò cực kỳ quan trọng trong
việc hình thành, tồn tại của vùng đất này. Nói theo các nhà khoa học, nó tham
gia kiến tạo và phát triển đồng bằng.
Sông nước miền Tây |
Mấy năm qua ĐBSCL vắng bóng mùa lũ,
kèm theo là hệ quả của việc mất một lượng lớn phù sa và dân cư mất sinh kế mùa
nước nổi. Năm 2016, vùng này còn phải gánh chịu thiệt hại nặng nề nhất trong
lịch sử do hạn mặn. Khi tài nguyên nước sông Mê Công sụt giảm nghiêm trọng,
thiếu hụt một lượng lớn phù sa, đồng ruộng “suy dinh dưỡng”, ảnh hưởng nặng nề
đa dạng sinh học. Hiện tượng lũ tràn đồng khan hiếm do các quốc gia đầu nguồn
xây đập thủy điện, “trích máu dòng sông” bằng các dự án chuyển nước sông Mê
Công và tác hại của đê bao cục bộ trong vùng, làm cho các dòng sông “đói phù
sa”, đổi dòng hung bạo tạo ra sạt lở.
“Chiếc áo giáp phù sa” bảo vệ bờ biển
đồng bằng cũng bị làm mỏng đi. Nhiều công trình thủy lợi cục bộ trong vùng thời
gian qua được làm theo kiểu mạnh ai nấy lo đã phá vỡ các túi chứa nước lũ được
điều tiết tự nhiên hàng ngàn năm qua. Việc chạy đua “quay vòng hệ số sử dụng
đất” trong sản xuất nông nghiệp khiến “lũ đẹp” không vào được nội đồng.
Nước lên cao, nếu xem thường, không
chủ động thích nghi thì thiệt hại là lẽ thường. Nhưng mùa nước nổi cũng mang về
nhiều nguồn lợi nông nghiệp, thủy sản và sinh kế cho người dân. Mặc dù cũng là
hiện tượng lũ lụt, nhưng lũ miền Tây đối với người đồng bằng không phải là
thiên tai. Nước về nhiều tuy gây ngập lụt nhưng có tác dụng rất lớn trong việc
tháo chua, rửa phèn, tiêu diệt mầm bệnh, vệ sinh đồng ruộng, đặc biệt là bồi
đắp phù sa. Kinh nghiệm cho thấy, năm nào lũ cao là vụ đông xuân năm sau trúng
mùa. Cư dân vùng này đã biết sống chung với lũ bằng việc thay đổi phương thức
canh tác nông nghiệp và đa dạng hóa sinh kế, chuyển sang khai thác nguồn lợi
thủy sản dồi dào.
Từ bài học trong quá khứ, cần xem những tín hiệu dự báo “lũ sớm, nước lên cao” năm nay bằng một tâm thế bình tĩnh, tích cực và chủ động. Không thể ứng phó ngắn hạn như “đèn cù” từ “chống hạn” năm trước sang “chống lũ” năm nay. Chính quyền và người dân không ngồi chờ, nhưng cũng không đổ tiền vội vã vào các công trình cục bộ. Bài toán cân bằng tổng thể và yêu cầu “chi phí - lợi ích” cần được đặt ra trước tiên cho bất kỳ một quyết định đầu tư công trình vội vã nào.
Lũ ở ĐBSCL năm 2017 nếu có xảy ra, cần
được xem như là một liều thuốc thử để đánh giá kết quả những nỗ lực củng cố
triết lý sống chung với khô hạn, biến đổi khí hậu, nước biển dâng lẫn sống
chung với lũ, vượt lên đỉnh lũ vốn đã được hình thành bằng chính mồ hôi, nước
mắt và cả máu của những người trong cuộc. Vì vậy, rất cần sự chuyển đổi tận gốc
từ tư duy “chống lũ, né lũ, chung sống với lũ”, đến chủ động đón lũ và vượt lên
đỉnh lũ để hướng đến một ĐBSCL an toàn, trù phú và phát triển bền vững trong
tương lai.
TRẦN HỮU HIỆP
Nhận xét
Đăng nhận xét