Trần Hữu Hiệp
So với Thăng Long - Hà Nội ngàn
năm văn hiến, cố đô Huế trầm tư hay Sài Gòn phố nhộn nhịp, thì Cần Thơ phố mang
đậm đặc trưng sông nước miệt vườn. Nơi đó, hàng ngày, người Tây Đô vẫn đang sống
cuộc đời bình dị.
Nhớ thời học phổ thông, nhà tôi chỉ
cách trung tâm Cần Thơ 20 Km, nhưng mãi đến năm 15 tuổi, lần đầu tiên
mới được đến Cần Thơ cùng đội học sinh giỏi của Trường cấp
III Ô Môn dự thi. Đêm, mấy thằng nhà quê lang thang, lạc đường trên
phố Hòa Bình, thời đó là một đại lộ mênh
mông trong mắt nhìn bọn trẻ nhà quê chúng tôi.
Ký ức Cần Thơ phố trong tôi một
thời còn vang qua giọng ngâm của ai trong đêm tĩnh lặng nơi con hẻm nhỏ, bài
thơ Tình trắng của Kiên Giang – Hà Huy Hà: “Cần
Thơ, ơi hỡi Cần Thơ/Bóng dáng ngày xanh phủ bụi mờ/Ai nhặt giùm tôi bao kỷ niệm”
… Và thơ tôi, tuổi học trò: “Ai đặt tên
em tự bao giờ/Người đời hai tiếng gọi Cần Thơ/Mỗi lúc đi xa ta nhớ quá/Gặp lại
hình em trong giấc mơ …”.
Nhớ Cần Thơ phố thời bao cấp ít xe
gắn máy, không có xe con, nhiều người đi bộ, đi xe đạp, xe lôi đạp và một
ít xe lôi máy hay xe buýt quốc doanh "niêm mắm". Nhớ khu Đèn Ba Ngọn xưa
trên Bến Ninh Kiều là khu chợ trái cây, hàng ăn, xô bồ xô bộn nằm cạnh bến tàu.
Dân lao động ở bên kia Xóm Chài, tiếng là người thành phố nhưng mức sống cách
biệt. Sáng, họ qua bên này sông mua gánh bán bưng, chiều lênh đênh con đò nhỏ về
nhà mang theo ít tiền kiếm được trong ngày cho cuộc mưu sinh ... Quanh quẩn ở
khu vực Đèn Ba Ngọn xưa không ít dân móc túi, cướp giựt, các tay anh chị khu vực
Đèn Ba Ngọn cũng được xếp vào hàng "số má"... Nay khu này là phố đi bộ
khang trang, là điểm du khách trong, ngoài nước và người Tây Đô thích lang
lang đi dạo.
Cần Thơ phố, nơi tôi lớn lên, đi
học, đi làm. Từ dân quê, tôi thành dân Cần Thơ phố khi nào không nhớ … Cần Thơ ngày
nay là đô thị loại I trực thuộc Trung ương duy nhất trong vùng ĐBSCL, là 1
trong 5 thành phố lớn nhất nước. Tây Đô là trung tâm công nghiệp, thương mại –
dịch vụ - du lịch – văn hoá, giáo dục – đào tạo, khoa học – công nghệ, trung tâm
y tế của ĐBSCL, là đầu mối quan trọng về giao thông nội vùng và liên vận quốc tế,
là tâm điểm của vòng tròn với bán kính 500km, ôm trọn nhiều quốc gia ASEAN.
Nhưng hơn hết, Cần Thơ phố trong quá khứ, tương lai đang soi mình hiện tại, đang
ở trong tim của nhiều người Tây Đô với những ước vọng vươn lên mạnh mẽ!
Chùm ảnh Cần Thơ xưa:
Vụ trưởng "sưu" ở đâu ra một "tập" anh quý quá thể....?
Trả lờiXóaNhưng vẫn còn thiếu mấy cái ảnh lúc đi thi học sinh giỏi; nhất là bến Ninh Kiều có đèn 3 ngọn, nhà dây thép,... Nếu có thể biên tập lại vài cặp ảnh xưa/nay thì sẽ giúp bạn đọc dễ hình dung sự phát triển (vật đổi, sao dời...) thú vị hơn.
Hay lần sau, nhận dịp nào đó... làm lại???
Vâng, đúng là vậy, thưa nhà báo lớn. Đề tài này chắc chắn sẽ còn được trở lại. Nớ năm 1982 - lần đầu tiên đến Cần Thơ phố, đi lạc, như có lần đã tâm sự, thời bao cấp khó khăn, chụp hình trắng đen là tiêu xài xa xỉ, nên không có được một khuôn hình làm kỉ niệm. Còn seri ảnh "Cần Thơ - xưa và nay" chắc chắn còn thiếu nhiều, post lên một mớ như cách kêu gọi bà con cùng góp sức sưu tập vậy mà. Nhà báo lớn cùng "góp hội" đi!
Trả lờiXóaVới bài viết này tôi không gọi bạn là ông vụ trưởng hay nhà báo mà xin được gọi là nhà văn hoá. Bài viết quá hay, tư liệu "độc", cảm ơn Hiệp!
Trả lờiXóaTôi nhớ hồi đó cậu học trò ở huyện mới về trường, có những buổi chiều sau cơn mưa thường lang thang đi dạo trên đại lộ Hoà bình miệng nghêu ngao câu thơ:" Hôm nay trời đổ mưa ngâu/ Tôi buồn chẳng hiểu vì đâu tôi buồn"- Ai vậy ta?
Trả lờiXóaRất cám ơn bạn vẫn còn nhớ chuyện của hơn 30 năm trước. Thân,
Trả lờiXóahi anh Hiệp, anh có thể cho e hoỉ anh đôi lơì được chứ
Xóa