Chuyển đến nội dung chính

Tiếng Bắc, tiếng Nam



Bắc bảo Kỳ, Nam kêu Cọ (gọi là Kỳ Cọ) 
Bắc gọi lọ, Nam kêu chai 
Bắc mang 
thai, Nam có chửa
Nam xẻ 
nửa, Bắc bổ đôi

Ôi! Bắc quở 
Gầy, Nam than Ốm
Bắc cáo 
Ốm, Nam khai Bịnh
Bắc định đến
 muộn, Nam liền la trễ
Nam mần
 Sơ Sơ, Bắc làm Lấy Lệ

Bắc 
lệ tuôn trào, Nam chảy nước mắt
Nam bắc 
Vạc tre, Bắc kê Lều chõng
Bắc nói trổng
 Thế Thôi, Nam bâng quơ Vậy Đó
Bắc đan
 cái Rọ, Nam làm giỏ Tre

Nam không nghe 
Nói Dai, Bắc chẳng mê Lải Nhải
Nam 
Cãi bai bãi, Bắc Lý Sự ào ào
Bắc vào
 Ô tô, Nam vô Xế hộp
Hồi hộp Bắc 
hãm phanh, trợn tròng Nam đạp thắng

Khi nắng Nam 
mở Dù, Bắc lại xoè Ô
Điên rồ Nam 
Đi trốn, nguy khốn Bắc Lánh mặt
Chưa chắc Nam nhắc 
Từ từ, Bắc khuyên Gượm lại
Bắc là
 Quá dại, Nam thì Ngu ghê

Nam 
Sợ Ghê, Bắc Hãi Quá
Nam thưa 
Tía Má, Bắc bẩm Thầy U
Nam nhủ 
Ưng Ghê, Bắc mê Hài Lòng
Nam chối 
Lòng Vòng, Bắc bảo Dối Quanh

Nhanh nhanh Nam 
bẻ Bắp, hấp tấp Bắc vặt Ngô
Bắc thích cứ
 vồ, Nam ưng là chụp
Nam rờ 
Bông Bụp, Bắc vuốt Tường Vi
Nam nói: 
mày đi! Bắc hô: cút xéo!

Bắc bảo: 
cứ véo! Nam: ngắt nó đi.
Bắc gửi 
phong bìbao thơ Nam gói
Nam kêu: 
muốn ói, Bắc bảo: buồn nôn!
Bắc gọi 
tiền đồn, Nam kêu chòi gác

Bắc hay 
khoác lác, Nam bảo xạo ke 
Mưa đến Nam 
che, gió ngang Bắc chắn 
Bắc khen 
giỏi mắng, Nam nói chửi hay
Bắc nấu thịt 
cầy, Nam thui thịt chó

Bắc 
vén búi tó, Nam bới tóc lên
Anh 
Cả Bắc quên, anh Hai Nam 
Nam: 
ăn đi chú, Bắc: mời anh xơi!
Bắc mới tập 
bơi, Nam thời đi lội

Bắc đi 
phó hội, Nam tới chia vui
Thui thủi Bắc kéo 
xe lôi, một mình xích lô Nam đạp
Nam thời 
mập mạp, Bắc cho là béo
Khi Nam khen 
béo, Bắc bảo là ngậy

Bắc quậy 
Sướng Phê, Nam rên Đã Quá!
Bắc khoái đi 
phà, Nam thường qua bắc
Bắc nhắc 
môi giới, Nam liền giới thiệu
Nam ít khi 
điệu, Bắc hay làm dáng

Tán mà 
không thật, Bắc bảo là điêu
Giỡn hớt hơi nhiều, Nam kêu là xạo
Bắc nạo bằng 
gươm, Nam thọt bằng kiếm
Nam 
mê phiếm, Bắc thích đùa

Bắc vua 
Bia Bọt, Nam chúa La-De
Bắc khoe 
Bùi Bùi lạc rang, Nam: Thơm Thơm đậu phọng
Bắc xơi 
na vướng họng, Nam ăn mãng cầu mắc cổ 
Khi khổ Nam tròm trèm 
ăn vụng, Bắc len lén ăn vèn

Nam toe toét “
hổng chịu đèn”, Bắc vặn mình “em chả
Bắc giấm chua “
cái ả”, Nam bặm trợn “con kia
Nam mỉa “
tên cà chua”, Bắc rủa “đồ phải gió
Nam nhậu nhẹt thịt 
chó, Bắc đánh chén cầy tơ

Bắc vờ vịt 
lá mơ, Nam thẳng thừng lá thúi địt
Khi thấm, Nam 
xách thùng thì Bắc bê sô
Nam bỏ trong 
rương, Bắc tuôn vào hòm
Nam lết vô 
hòm, Bắc mặc áo quan

Bắc xuýt xoa “
Cái Lan xinh cực!”,
Nam trầm trồ “
Con Lan đẹp hết chê!
Phủ phê Bắc 
trùm chăn, no đủ Nam đắp mền
Tình Nam duyên Bắc có thế mới bền mới lâu…
(Sưu tầm)

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

"Tính cách người Việt theo vùng miền"

Thảo luận về "Văn hoá & tính cách con người Việt theo vùng miền" trên  Trái tim Việt Nam online . Người bắc thường ăn nói nhẹ nhàng, kín đáo, thường hay suy nghĩ sâu xa. Người miền trung thì mọc mạc, chất phác lại hay có tính cục bộ. Người miền nam thì phóng khoáng cởi mở, dễ gần.Dân miền Bắc thường thể hiện mình qua lời nói, trong bất cứ tình huống nào họ cũng đều phải nói cho được. Dân miền Trung thường thể hiện mình qua thái độ, cử chỉ, còn miền Nam thì thể hiện qua phong cách. Nói chung dân Bắc-Trung-Nam đều diễn tuồng cả, cho nên lời nói lúc thì nhẹ nhàng điềm đạm, lúc lại gắt gỏng chua ngoa, thái độ có lúc thì đằm thắm, khi thì thì lại khinh bạc, phong cách thì có lúc phóng khoáng lúc lại dè dặt... Ấn tượng bên ngoài là như thế nhưng có khi bạn cũng thấy là chẳng ai tranh cãi lý luận lại người Trung, thái độ cử chỉ của dân Bắc cũng có thể khiến bạn dè chừng, và lời nói hay thái độ của dân Nam cũng khiến bạn chạy dài... Muốn kiểm chứng thì bạn cứ bỏ ra

ART NUDE PHOTOS của Dương Quốc Định

Quên những bộn bề lo toan giá vàng lên xuống, giá lúa, cá tra giảm, chuyện nhà khoa học phải nói dối ... để  ngắm ảnh các em xinh đẹp. Và nếu như kết quả nghiên cứu khoa học của một bà đầm Đức  là khoa học  (không như ta nói dối nhiều quá):  DÒM VÚ PHỤ NỮ TĂNG TUỔI THỌ     (Blog này đã từng có bài, nằm trong nhóm truy cập nhiều nhứt, có lẽ nhiều người đã luyện tập?) thì quý ông cũng nên tập thể dục con mắt một tí nhé. Xin mượn mấy tấm ảnh của nhà nhiếp ảnh Dương Quốc Định làm  dụng cụ luyện tập, ai có điều kiện thì xài hàng thật. Bộ sưu tập những bức ảnh khỏa thân và bán khỏa thân nghệ thuật của nhiếp ảnh gia trẻ Dương Quốc Định. Rất nhiều ảnh trong bộ sưu tập này đã đoạt những giải thưởng quốc tế uy tín. Cảm ơn tác giả đã chia sẻ tác phẩm trên internet. Mời bạn xem qua phần thể hiện bộ sưu tập trên PPS của chúng tôi. Link PPS:  http://vn.360plus.yahoo.com/nns-nguyennamson/article?new=1&mid=112 Chân dung Dương Quốc Định Dương Quốc Định  sinh năm 1967,

Nhớ Cần Thơ phố

Trần Hữu Hiệp B áo Dân Việt So với Thăng Long - Hà Nội ngàn năm văn hiến, cố đô Huế trầm tư hay Sài Gòn phố nhộn nhịp, thì Cần Thơ phố mang đậm đặc trưng sông nước miệt vườn. Nơi đó, hàng ngày, người Tây Đô vẫn đang sống cuộc đời bình dị. Nhớ thời học phổ thông, nhà tôi chỉ cách trung tâm Cần Thơ 20 Km, nhưng mãi đến năm 15 tuổi, lần đầu tiên mới được đến Cần Thơ cùng đội học sinh giỏi của Trường cấp III Ô Môn dự thi. Đêm, mấy thằng nhà quê lang thang, lạc đường trên phố Hòa Bình, thời đó là một  đại lộ mênh mông trong mắt nhìn bọn trẻ nhà quê chúng tôi. Ký ức Cần Thơ phố trong tôi một thời còn vang qua giọng ngâm của ai trong đêm tĩnh lặng nơi con hẻm nhỏ, bài thơ Tình trắng của Kiên Giang – Hà Huy Hà: “Cần Thơ, ơi hỡi Cần Thơ/Bóng dáng ngày xanh phủ bụi mờ/Ai nhặt giùm tôi bao kỷ niệm” … Và thơ tôi, tuổi học trò: “Ai đặt tên em tự bao giờ/Người đời hai tiếng gọi Cần Thơ/Mỗi lúc đi xa ta nhớ quá/Gặp lại hình em trong giấc mơ …”.   Nhớ Cần Thơ phố thời bao