Chuyển đến nội dung chính

NHẬT KÝ NƯỚC ĐỨC

Gặp lại Deutschland

Brandenburg-Berlin
 Ngày 26-9-2010,
Trở lại nước Đức sau 11 năm, lòng bâng khuâng khó tả. Cái đất nước xa lạ, mênh mông và nhiều điều mới mẻ này ngày nào đã ghi dấu bao kỷ niệm thời trai trẻ của mình, tuổi 30 tràn đầy nhựa sống. 
Nơi đây, lần đầu tiên mình biết hệ thống Metro chằn chịt xuyên trong lòng đất của thành phố với những cao ốc chọc trời ở Franfurt – trung tâm tài chính, ngân hang châu Âu. Nơi đây, lần đầu tiên mình đi xe lửa cao tốc 300 Km/giờ (sau vụ tai nạn thảm khốc năm 1998, Chính phủ Đức chỉ cho tàu chạy cao nhất 200Km/h). 
Nước Đức với những miền đất huyền thoại mà mình đã có may mắn in dấu bùn miền quê sông Hậu lên chân Bức tường Berlin còn sót lại, hay ngồi thuyền trên sông Rhein, vào những lâu đài cổ xưa của Cologne, Aachen, Saarbuecken hay vào Bảo tàng bia với 5.000 năm văn hóa bia của Đức ở Dortmund …
Qua cửa ngỏ sân bay quốc tế Frankfurt, nay vẫn thế, nhịp sống nhanh và bận rộn, nhưng không mất trật tự. Người Đức dù phải gồng mình vượt qua bao khó khăn giải quyết hậu quả nặng nề sau cuộc khủng hoảng tài chính, suy thoái kinh tế thế giới; dù bị “tụt hạng” cùng với Nhật Bản, bị mấy chú Chệt châu Á vượt qua, nhưng nước Đức vẫn là nền kinh tế hàng đầu EU, đứng thứ 4 thế giới, trình độ khoa học, công nghệ tiên tiến, là quê hương của nhiều chủ nhân giải thưởng Nobel trong nhiều lĩnh vực, là chủ sở hữu của những “thương hiệu” nổi tiếng thế giới không chỉ là Mercedes Benz, VW, BMW, Siemens, Bayer AG, … mà đặc biệt là những giá trị vô hình luôn gắn liền với phong cách Đức. Đó là tính kỹ luật, sự bền bỉ, thói quen đúng giờ và cẩn thận … Nước Đức mình đã đến, đã sống, rồi chia tay, nay trở lại. Nước Đức đã chiếm một phần trong trái tim mình tự lúc nào, khi xem một đội bóng Đức, một món hàng Đức … tự dưng lại có cảm tình hơn.
Gã ăn xin bên chú chó trung thành. Tôi cũng bỏ 1 Euro vào thau tiền cho chú chó
Nhưng nước Đức không phải là tất cả. Và trên thế gian này cũng sẽ không có bất kỳ nơi nào là thiên đường dành cho ta. Có chăng đó chỉ là những thiên đường trong kinh thánh, chỉ là Đức tin mà chúa Giêsu, thánh Ala, Phật Thích Ca truyền dạy. Sẽ không có bất kỳ một xã hội hoàn toàn tốt đẹp nào mà con người có thể phát hiện ra bằng những chuyến đi tìm lang thang. Tất cả đều phải đổ mồ hôi, nước mắt và cả máu để đổi lấy. 
Nền kinh tế đứng đầu châu Âu này chưa thể giải quyết được nạn thất nghiệp đã đành, nhưng vẫn còn đó những kẻ ăn xin, mặc dù phần đông trong số họ là người Thổ, những gã xin ăn “trí thức” làm “người mẫu” nghiệp dư cho du khách chụp ảnh, chơi nhạc hay chỉ ngồi ủ rủ bên chú chó dễ thương, chờ thiên hạ rủ lòng thương.
Park Inn Hotel - Tòa nhà cao nhất Berlin
Ấn tượng không đẹp đầu tiên ngày trở lại nước Đức của mình là những anh chàng … cảnh sát. Họ cho qua những hộ chiếu của công dân Đức và dường như đang soi mói, tìm kiếm gì từ những hành khách châu Á. Một nhóm 3 Polizei Đức làm hàng rào kiểm soát ngay lối vào từ cầu hàng không. Họ hỏi từ hộ chiếu (đã đành), vé máy bay (dù là vé điện tử in trên mạng), thư mời, và cả việc … mang theo bao nhiêu tiền, có xài thẻ tín dụng không. Thú thật 15 tháng ở Đức cách đây 12 năm trước, đi qua Bỉ, Pháp, Hà Lan, Luxemburg, mình chưa một lần bị anh chàng cảnh sát nào chặng hỏi điều gì. Đến cửa kiểm soát an ninh sân bay Frankfurt, họ vẫn làm kỹ như thế. Có lẽ chỉ là sự trùng hợp xui rủi khi cảnh sát Đức phải thực hiện một công vụ đặc biệt nào, nhưng vẫn một cảm giác khó chịu. Thế “lầy” thì Việt Nam ta còn tiến bộ hơn hẳn bọn mầy. Nhưng cuối cùng rồi cũng qua.

Vết tích Bức tường Berlin

Công dân CHLB Đức?
Berlin – Potsdam
Gần 15 giờ mới từ sân bay Berlin về khách sạn Park Inn
- một khách sạn thuộc loại đắc đỏ nhất nơi này. Với 1.012 phòng trên 37 tầng, Park Inn Hotel là khách sạn lớn nhất và là tòa nhà cao nhất ở thành phố Berlin. Nó được xây dựng vào năm 1967 - 1970 ở Đông Berlin và được thiết kế lại vào năm 2001 sau khi nước Đức thống nhất, chính thức đưa vào hoạt động lại vào năm 2003. Lần đầu tiên mình đến Berlin vào năm 1998 cũng chưa được đến đây.
Park Inn Hotel - Tòa nhà cao nhất nằm vị trí trung tâm Berlin.
Chị Hải, một Việt kiều từng du học CHDC Đức trước 1975, rồi định cư hẳn ở đây, mình quen trong chuyến đi Hoa Lư – Tam Cốc năm ngoái. Chị đã chờ, khoảng hơn 14 giờ 2 chị em đi Potsdam bằng tàu điện ngầm. Potsdam cách Berlin khoảng 40km về phía đông, là thủ phủ của tiểu bang Brandenburg. Một thành phố cổ tuyệt đẹp.

Thổi kèn Tây

Những con đường rợp lá thu vàng bên Sanssousi 
 
Lâu đài Sanssousi xanh biếc lá nho
Mặc trời mưa lâm thâm, chiều thu chập choạng, Potsdam vẫn đẹp lạ thường. Potsdam là thành phố di sản, nổi tiếng với nhiều lâu đài và vườn hoa thơ mộng của những ông hoàng, bà chúa xưa còn được lưu giữ đến nay. Vẻ đẹp thơ mộng của núi rừng, hồ, và các cung điện đã trở thành cảm hứng của biết bao nhà văn, nhà thơ Đức. Di sản cảnh quan của thành phố đã được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới năm 1990.
Hai chị em đi qua những con đường thẳng tấp hàng cây, những khu vườn đẹp như trong cổ tích chỉ dành cho bậc vua chúa, hoàng gia hưởng thụ. Nay ta, một thằng nhà quê, từ xứ sở sông nước ruộng đồng mà cha ông cùng thời đó, cơm còn chưa đủ ăn, áo mặc chưa đủ ấm, mơ ước chi có dịp đi xa tận xứ này. Những lâu đài cổ xưa hoành tráng, uy nghi trầm mặc. Hàng trăm bức tượng mà mỗi bức là một công trình nghệ thuật ghi dấu một giai đoạn lịch sử của nước Đức. Những tảng đá vô tri như đang suy tư trong một không gian tĩnh lặng êm đềm. ...
Những con đường rợp lá thu vàng quanh lâu đài Sanssouci.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

"Tính cách người Việt theo vùng miền"

Thảo luận về "Văn hoá & tính cách con người Việt theo vùng miền" trên  Trái tim Việt Nam online . Người bắc thường ăn nói nhẹ nhàng, kín đáo, thường hay suy nghĩ sâu xa. Người miền trung thì mọc mạc, chất phác lại hay có tính cục bộ. Người miền nam thì phóng khoáng cởi mở, dễ gần.Dân miền Bắc thường thể hiện mình qua lời nói, trong bất cứ tình huống nào họ cũng đều phải nói cho được. Dân miền Trung thường thể hiện mình qua thái độ, cử chỉ, còn miền Nam thì thể hiện qua phong cách. Nói chung dân Bắc-Trung-Nam đều diễn tuồng cả, cho nên lời nói lúc thì nhẹ nhàng điềm đạm, lúc lại gắt gỏng chua ngoa, thái độ có lúc thì đằm thắm, khi thì thì lại khinh bạc, phong cách thì có lúc phóng khoáng lúc lại dè dặt... Ấn tượng bên ngoài là như thế nhưng có khi bạn cũng thấy là chẳng ai tranh cãi lý luận lại người Trung, thái độ cử chỉ của dân Bắc cũng có thể khiến bạn dè chừng, và lời nói hay thái độ của dân Nam cũng khiến bạn chạy dài... Muốn kiểm chứng thì bạn cứ bỏ ra ...

ART NUDE PHOTOS của Dương Quốc Định

Quên những bộn bề lo toan giá vàng lên xuống, giá lúa, cá tra giảm, chuyện nhà khoa học phải nói dối ... để  ngắm ảnh các em xinh đẹp. Và nếu như kết quả nghiên cứu khoa học của một bà đầm Đức  là khoa học  (không như ta nói dối nhiều quá):  DÒM VÚ PHỤ NỮ TĂNG TUỔI THỌ     (Blog này đã từng có bài, nằm trong nhóm truy cập nhiều nhứt, có lẽ nhiều người đã luyện tập?) thì quý ông cũng nên tập thể dục con mắt một tí nhé. Xin mượn mấy tấm ảnh của nhà nhiếp ảnh Dương Quốc Định làm  dụng cụ luyện tập, ai có điều kiện thì xài hàng thật. Bộ sưu tập những bức ảnh khỏa thân và bán khỏa thân nghệ thuật của nhiếp ảnh gia trẻ Dương Quốc Định. Rất nhiều ảnh trong bộ sưu tập này đã đoạt những giải thưởng quốc tế uy tín. Cảm ơn tác giả đã chia sẻ tác phẩm trên internet. Mời bạn xem qua phần thể hiện bộ sưu tập trên PPS của chúng tôi. Link PPS:  http://vn.360plus.yahoo.com/nns-nguyennamson/article?new=1&mid=112 Chân dung Dương Quốc Địn...

Nhớ Cần Thơ phố

Trần Hữu Hiệp B áo Dân Việt So với Thăng Long - Hà Nội ngàn năm văn hiến, cố đô Huế trầm tư hay Sài Gòn phố nhộn nhịp, thì Cần Thơ phố mang đậm đặc trưng sông nước miệt vườn. Nơi đó, hàng ngày, người Tây Đô vẫn đang sống cuộc đời bình dị. Nhớ thời học phổ thông, nhà tôi chỉ cách trung tâm Cần Thơ 20 Km, nhưng mãi đến năm 15 tuổi, lần đầu tiên mới được đến Cần Thơ cùng đội học sinh giỏi của Trường cấp III Ô Môn dự thi. Đêm, mấy thằng nhà quê lang thang, lạc đường trên phố Hòa Bình, thời đó là một  đại lộ mênh mông trong mắt nhìn bọn trẻ nhà quê chúng tôi. Ký ức Cần Thơ phố trong tôi một thời còn vang qua giọng ngâm của ai trong đêm tĩnh lặng nơi con hẻm nhỏ, bài thơ Tình trắng của Kiên Giang – Hà Huy Hà: “Cần Thơ, ơi hỡi Cần Thơ/Bóng dáng ngày xanh phủ bụi mờ/Ai nhặt giùm tôi bao kỷ niệm” … Và thơ tôi, tuổi học trò: “Ai đặt tên em tự bao giờ/Người đời hai tiếng gọi Cần Thơ/Mỗi lúc đi xa ta nhớ quá/Gặp lại hình em tron...