Ai đặt tên em tự bao giờ
Người đời gọi 2 tiếng Cần Thơ
Mỗi
lúc đi xa ta nhớ quá
Lại
gặp hình em trong giấc mơ
Đây
những con đường ta vẫn qua
Đường
từng in bóng của mẹ già
Ngày
tháng đi về trong mưa nắng
Quằn
gánh hàng rong nuôi sống ta
Và
đây những ngõ trong lòng phố
Chúng
đang vui, nói gì nghe thiệt ngộ
Kể
với ta về những cuộc đời
Trong
tối tăm, gian khổ vẫn cao đẹp sáng ngời
Vẫn
trong như nước dòng sông Hậu
Trắng
như hạt gạo ngọt ngào
Đẹp
như khúc ca dao mẹ hát
Chứa
chan tình man mác bao la
Ta
lại đi trên phố một chiều tà
Gió
vờn nhè nhẹ ru hồn ta
Như
lời thỏ thẻ người yêu nhỏ
Hờn
giỗi người yêu sau lúc xa
Đây Ngô Quyền, Nguyễn Trãi, Hùng Vương …
Mỗi
tên đường đẹp tựa nhành hoa
Tiếng
gì đó trong lòng ta chẳng rõ
Cứ
âm vang, xao xuyến, rung rinh
Vui
như mắt em - ngọn đèn đường đó
Ngắm
nhìn ta sáng tỏ nhân tình.
Ơi
Cần Thơ vì sao mỗi lúc
Ta
đi xa rồi lại trở về
Lòng
càng thêm mến thương quê
Dẫu
chỉ một góc phố con đường
Cũng
mang nhiều nét yêu thương.
Cần Thơ, năm 1984
[1]
Đăng trên Tạp chí Văn nghệ Cần Thơ số chào mừng ngày thành lập Chi hội VHNT TP Cần Thơ
ngày 28.02.1985
Nhận xét
Đăng nhận xét