Chuyển đến nội dung chính

Đức: Sự thật đớn đau về 'mại dâm hợp pháp'

TP - Khi Đức hợp pháp hóa nghề bán dâm cách đây hơn 1 thập kỷ, các chính trị gia hy vọng chính sách này sẽ tạo điều kiện tốt hơn và tự chủ hơn cho lao động tình dục. Nhưng thực tế lại không diễn ra như vậy.
Có khoảng 200.000 gái mại dâm làm việc ở Đức, nơi có ngành công nghiệp mại dâm trị giá khoảng 14,5 tỷ euro/năm, theo Công đoàn Dịch vụ Ver.di. Nhiều người bị đối xử tồi tệ, bị trả giá rẻ mạt và bị tước mất tự do (người trong ảnh là Alina). Ảnh: Spiegel
Có khoảng 200.000 gái mại dâm làm việc ở Đức, nơi có ngành công nghiệp mại dâm trị giá khoảng 14,5 tỷ euro/năm, theo Công đoàn Dịch vụ Ver.di. Nhiều người bị đối xử tồi tệ, bị trả giá rẻ mạt và bị tước mất tự do (người trong ảnh là Alina). Ảnh: Spiegel.
Tại ngôi làng nghèo Sanandrei ở Romania, phần lớn ngôi nhà rách nát, còn đường thì lầy lội. Khoảng 80% thanh niên ở đây thất nghiệp; gia đình nào có một mảnh vườn để trồng rau, khoai tây là đã cảm thấy may mắn lắm.
Nhắm mắt đưa chân
Alina, đi bốt lông và mặc quần bò, đang đứng trước nhà của bố mẹ, những người thuộc lứa cao tuổi nhất làng. Cô kể về lý do cô muốn đi khỏi nhà cách đây 4 năm, khi vừa bước sang tuổi 22. Cô kể về bố mình, một người đàn ông nghiện rượu và hay đánh vợ, thậm chí nhiều khi còn lạm dụng cả con gái mình. Alina không có việc làm và không có tiền. Thông qua người yêu của bạn mình, Alina nghe rằng ở Đức có thể kiếm tiền dễ hơn, rằng mỗi gái mại dâm có thể dễ dàng kiếm 900 euro mỗi tháng.
Thấy mọi thứ ở Sanandrei chẳng có gì tốt đẹp, Alina nghĩ đến việc sẽ có phòng ngủ, nhà vệ sinh riêng và không cần tiếp nhiều khách lắm. Mùa hè năm 2009, cô và người bạn gái mượn xe hơi rồi lái sang Hungary, Slovakia, Czech rồi cuối cùng là thủ đô của Đức. Câu lạc bộ mà Alina tìm đến áp dụng chính sách một giá, nghĩa là khách hàng phải trả 100 euro rồi muốn quan hệ bao nhiêu lâu và bao nhiêu lần trong ngày thì tùy.
Alina cho biết, mọi thứ diễn ra rất nhanh. Cô phải giao hết quần áo cho chủ rồi nhận lại toàn đồ lót để mặc. Chỉ vài giờ sau khi đến, Alina đã phải đón tiếp những khách hàng đầu tiên. Alina cho biết, khi cô không chiều khách thì ngay lập tức bị trừ lương.
Khách làng chơi ở Berlin thường trả tiền ngay ở lối vào. Nhiều người mang theo ma túy để tăng khoái cảm và có thể quan hệ cả đêm. Trước phòng Alina thường có nhiều khách xếp hàng chờ, đến nỗi cô không còn buồn đếm xem đã có bao nhiêu người lên giường với mình.
Tình dục mạo hiểm
Alina cho biết, cô và những gái mại dâm khác phải trả cho chủ chứa 800 euro mỗi tuần. Cô phải ngủ chung giường với 3 cô gái. Trong phòng không có đồ đạc gì khác. Tất cả những thứ mà cô được nhìn thấy ở Đức là cây xăng Esso ở góc đường, nơi cô được đến để mua thuốc lá và đồ ăn nhẹ, nhưng lúc nào cũng có bảo vệ theo sát. Thời gian rảnh, Alina bị giam trong câu lạc bộ.
“Phòng làm việc” của một số gái mại dâm chỉ là mấy tấm gỗ quây ở khu đỗ xe, nơi họ phục vụ khách “tàu nhanh” với giá rẻ mạt 10 euro. Ảnh: DPA
            Hà Lan đối phó mại dâm
“Phòng làm việc” của một số gái mại dâm chỉ là mấy tấm gỗ quây ở khu đỗ xe, nơi họ phục vụ khách “tàu nhanh” với giá rẻ mạt 10 euro. Ảnh: DPA Hà Lan đối phó mại dâm.
Các công tố viên biết rằng, phụ nữ trong những câu lạc bộ như vậy phải chấp nhận quan hệ tình dục qua đường miệng, đường âm đạo và hậu môn, thậm chí quan hệ cùng lúc với cả nhóm đàn ông. Nhiều khách hàng không dùng bao cao su. “Tôi không được phép nói không với bất kỳ điều gì”, Alina kể. Trong thời gian kinh nguyệt, cô phải nhét bọt biển vào âm đạo để khách hàng không phát hiện ra.
Alina cho biết, cô ít khi bị đánh đập dã man. “Họ chỉ cần nói rằng họ quen biết nhiều người ở Romania để có thể tìm hiểu gia đình chúng tôi. Thế là đủ”. Khi gọi điện về cho mẹ, Alina nói dối rằng, cô đang sống rất tốt ở Đức. Một lần được chủ chứa trả 600 euro, cô đã gửi về cho gia đình.
Câu chuyện của Alina không phải hiếm trên đất Đức. Các tổ chức nhân đạo và chuyên gia ước tính có đến 200.000 lao động tình dục đang hoạt động ở đây. Nhiều nghiên cứu cho biết, 60 - 80% bé gái và phụ nữ ở đây là người nước ngoài, phần lớn đến từ Romania và Bulgaria.
Cảnh sát không thể giúp gì cho những người như Alina. Các chủ nhà chứa đều chuẩn bị sẵn sàng đối với với các đợt kiểm tra của chính quyền, và họ cũng dặn gái mại dâm cách khai với cảnh sát. Thường thì các cô gái như Alina vẫn khai họ biết về các nhà thổ qua mạng internet và biết rằng, kiếm tiền ở một nhà thổ tại Đức khá dễ dàng, nên họ tự mua vé xe buýt rồi đến đây một cách tự nguyện.
Dường như cơ quan chức năng giám sát khu vực đèn đỏ phải nghe những lời nói dối đó không biết bao nhiêu lần. Mục đích của họ là che giấu mạng lưới buôn bán người, với rất nhiều phụ nữ bị bán tới Đức và bị bóc lột tối đa. Có vẻ các lao động tình dục được tự do làm điều họ thích, được hưởng lợi từ hệ thống bảo hiểm xã hội, làm công việc mang lại hứng thú và có tài khoản với số dư đáng kể ở ngân hàng.
Thị trường khổng lồ
Năm 2001, Quốc hội Đức thông qua luật bán dâm nhằm cải thiện điều kiện lao động cho phụ nữ làm trong ngành công nghiệp này. Theo đó, phụ nữ có thể kiện đòi lương cao hơn và được hưởng lợi từ các chương trình bảo hiểm lương hưu, y tế và thất nghiệp. Mục tiêu của luật là biến mại dâm trở thành nghề giống như nhân viên ngân hàng hay y tá, nghĩa là được chấp nhận thay vì bị tẩy chay.
Hà Lan đối phó mại dâm
Hà Lan hợp pháp hóa mại dâm trước Đức 2 năm. Trước tình trạng nạn buôn bán phụ nữ vẫn gia tăng sau khi Hà Lan hợp pháp hóa mại dâm, chính quyền thành phố Amsterdam, nơi có khu đèn đỏ nổi tiếng, đang đề xuất một số biện pháp đối phó, như yêu cầu nhà thổ đóng cửa vào đầu giờ sáng, gái bán dâm phải nói được ít nhất một trong bốn thứ tiếng: Hà Lan, Anh, Đức hoặc Tây Ban Nha để tránh bị lợi dụng, hoặc họ phải đăng ký thông tin cá nhân với chính quyền.
Những nhà tuyên truyền trong ngành công nghiệp tình dục lúc đầu thấy hài lòng khi luật được thông qua. Bộ trưởng Các vấn đề gia đình Christine Bergmann từng nâng ly sâm-panh với lãnh đạo đảng Xanh Kerstin Müller cùng bà chủ điều hành một nhà thổ ở Berlin Felicitas Weigmann chúc mừng luật được chấp nhận. Ba người phụ nữ này ăn mừng sự thực rằng, đàn ông ở Đức từ đó có thể vào nhà thổ mà không cần vấp phải trở ngại nào nữa.
Ngày nay, giới cảnh sát, các tổ chức hoạt động vì phụ nữ và chính trị gia quan tâm đến vấn đề mại dâm đã nhận ra luật mang mục đích tốt đẹp đó thực chất lại là chương trình bao cấp cho chủ chứa và biến thị trường này trở nên hấp dẫn hơn đối với những kẻ buôn bán phụ nữ. Ước tính chỉ riêng Berlin đã có 500 nhà thổ đang hoạt động. Nhiều nhà thổ gần biên giới Pháp, Anh và Ý.
Nhà nghiên cứu xã hội Andrea Weppert cho biết, số lượng lao động tình dục từ khi có luật đến nay đã tăng gấp 3 lần, và rất đông trong số họ phải làm việc cả ngày và đêm. Dù điều kiện làm việc, ăn ở ngày càng tồi đi, nhưng nhiều phụ nữ vẫn đổ về Đức. Nhiều chủ nhà chứa xác nhận Đức đang là thị trường mại dâm lớn nhất trong Liên minh châu Âu.
Nhiều cuộc khảo sát cho thấy gái mại dâm bị trầm cảm, rối loạn tâm lý và nghiện ma túy chiếm tỷ lệ cao hơn nhiều so với dân số chung. Bộ trưởng Tư pháp Đức và đại diện cảnh sát đều thừa nhận tình trạng của gái mại dâm không hề được cải thiện gì từ đó đến nay. Thậm chí sức khỏe của họ còn tồi tệ hơn, tỷ lệ nghiện ma túy cao hơn. Cảnh sát ước tính 50 - 90% gái mại dâm bị buộc phải bán dâm một cách không tự nguyện.
Trúc Quỳnh 
Theo Spiegel, DPA

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

"Tính cách người Việt theo vùng miền"

Thảo luận về "Văn hoá & tính cách con người Việt theo vùng miền" trên  Trái tim Việt Nam online . Người bắc thường ăn nói nhẹ nhàng, kín đáo, thường hay suy nghĩ sâu xa. Người miền trung thì mọc mạc, chất phác lại hay có tính cục bộ. Người miền nam thì phóng khoáng cởi mở, dễ gần.Dân miền Bắc thường thể hiện mình qua lời nói, trong bất cứ tình huống nào họ cũng đều phải nói cho được. Dân miền Trung thường thể hiện mình qua thái độ, cử chỉ, còn miền Nam thì thể hiện qua phong cách. Nói chung dân Bắc-Trung-Nam đều diễn tuồng cả, cho nên lời nói lúc thì nhẹ nhàng điềm đạm, lúc lại gắt gỏng chua ngoa, thái độ có lúc thì đằm thắm, khi thì thì lại khinh bạc, phong cách thì có lúc phóng khoáng lúc lại dè dặt... Ấn tượng bên ngoài là như thế nhưng có khi bạn cũng thấy là chẳng ai tranh cãi lý luận lại người Trung, thái độ cử chỉ của dân Bắc cũng có thể khiến bạn dè chừng, và lời nói hay thái độ của dân Nam cũng khiến bạn chạy dài... Muốn kiểm chứng thì bạn cứ bỏ ra

ART NUDE PHOTOS của Dương Quốc Định

Quên những bộn bề lo toan giá vàng lên xuống, giá lúa, cá tra giảm, chuyện nhà khoa học phải nói dối ... để  ngắm ảnh các em xinh đẹp. Và nếu như kết quả nghiên cứu khoa học của một bà đầm Đức  là khoa học  (không như ta nói dối nhiều quá):  DÒM VÚ PHỤ NỮ TĂNG TUỔI THỌ     (Blog này đã từng có bài, nằm trong nhóm truy cập nhiều nhứt, có lẽ nhiều người đã luyện tập?) thì quý ông cũng nên tập thể dục con mắt một tí nhé. Xin mượn mấy tấm ảnh của nhà nhiếp ảnh Dương Quốc Định làm  dụng cụ luyện tập, ai có điều kiện thì xài hàng thật. Bộ sưu tập những bức ảnh khỏa thân và bán khỏa thân nghệ thuật của nhiếp ảnh gia trẻ Dương Quốc Định. Rất nhiều ảnh trong bộ sưu tập này đã đoạt những giải thưởng quốc tế uy tín. Cảm ơn tác giả đã chia sẻ tác phẩm trên internet. Mời bạn xem qua phần thể hiện bộ sưu tập trên PPS của chúng tôi. Link PPS:  http://vn.360plus.yahoo.com/nns-nguyennamson/article?new=1&mid=112 Chân dung Dương Quốc Định Dương Quốc Định  sinh năm 1967,

Nhớ Cần Thơ phố

Trần Hữu Hiệp B áo Dân Việt So với Thăng Long - Hà Nội ngàn năm văn hiến, cố đô Huế trầm tư hay Sài Gòn phố nhộn nhịp, thì Cần Thơ phố mang đậm đặc trưng sông nước miệt vườn. Nơi đó, hàng ngày, người Tây Đô vẫn đang sống cuộc đời bình dị. Nhớ thời học phổ thông, nhà tôi chỉ cách trung tâm Cần Thơ 20 Km, nhưng mãi đến năm 15 tuổi, lần đầu tiên mới được đến Cần Thơ cùng đội học sinh giỏi của Trường cấp III Ô Môn dự thi. Đêm, mấy thằng nhà quê lang thang, lạc đường trên phố Hòa Bình, thời đó là một  đại lộ mênh mông trong mắt nhìn bọn trẻ nhà quê chúng tôi. Ký ức Cần Thơ phố trong tôi một thời còn vang qua giọng ngâm của ai trong đêm tĩnh lặng nơi con hẻm nhỏ, bài thơ Tình trắng của Kiên Giang – Hà Huy Hà: “Cần Thơ, ơi hỡi Cần Thơ/Bóng dáng ngày xanh phủ bụi mờ/Ai nhặt giùm tôi bao kỷ niệm” … Và thơ tôi, tuổi học trò: “Ai đặt tên em tự bao giờ/Người đời hai tiếng gọi Cần Thơ/Mỗi lúc đi xa ta nhớ quá/Gặp lại hình em trong giấc mơ …”.   Nhớ Cần Thơ phố thời bao