Trời chiều dần buông xuống
Dòng
người xe tuông tuông
Vài
chuyến xe về muộn
Cuốn
cuốn lá vàng bay
Nghe
Cần Thơ chiều nay
Vui
vui như khúc nhạc
Khúc
nhạc tình đắm say
Chiều
công viên bóng ai?…
Tôi
ngắm nhìn nín lặng
Dáng
của anh thương binh
Mà
nghe lòng sâu lắng
Bên
anh vài em bé
Mắt
long lanh ánh trời
Miệng
em cười vui vẻ
Với
anh và cuộc đời?
Anh
ngồi đàn bé hát
Tôi
nghe lòng dào dạt
Nghĩ
về anh thương binh …
Ngồi
nghe anh kể chuyện
Qua
2 mùa kháng chiến
Mà
lòng tôi xao xuyến
Nghĩ
về biết bao người
Từng
rỏ giọt máu tươi
Cho
hôm nay tiếng cười …
11.8.1985 (Tạp chí Văn nghệ Cần Thơ)
Nhận xét
Đăng nhận xét