Tờ Tuổi Trẻ đưa tin năm 2012 Việt Nam đã nhập điện thoại các loại lên tới 4,47 tỷ đô-la. Dựa vào đó, Bút Bi bình luận trên cùng số báo về “con số gây choáng” này vì bản tin xếp số điện thoại này vào nhóm hàng tiêu dùng cần hạn chế nhập khẩu với hàm ý dân Việt Nam tiêu xài phung phí.
Mới nhìn qua cũng đã thấy đây là một sự nhầm lẫn.
Nhập 4,47 tỷ đô-la điện thoại thì với giá bình quân mỗi chiếc là 60 đô-la (giá bình quân ghi nhận trong năm 2012) thì số lượng nhập lên đến gần 75 triệu chiếc, gần bằng dân số Việt Nam.!
Với giá bình quân 300 đô-la (giá bình quân loại điện thoại thông minh ghi nhận trong năm 2012) thì số lượng nhập cũng lên đến gần 15 triệu chiếc.
Kể cả cho giá bình quân 500 đô-la, tức toàn loại điện thoại cao cấp thì số lượng nhập cũng lên đến 9 triệu chiếc.
Trong khi thị trường điện thoại trong năm trước đó chỉ tiêu thụ dưới 20 triệu chiếc, trong đó có khoảng 2 triệu chiếc điện thoại thông minh.
Trước đó, tin tức về một thị trường điện thoại tiêu điều tràn đầy các báo. Báo chí tường thuật rõ ràng như thế này: “Tính chung 6 tháng đầu năm 2012, điện thoại di động nhập khẩu vào Việt Nam đạt số lượng 6,26 triệu máy và trị giá 304,4 triệu USD – Tức là giảm 23,72% về lượng và 15,32% về trị giá so với cùng kỳ năm 2011” (ITC News).
Có lẽ con số 4,47 tỷ đô-la là tính cả những chiếc điện thoại gần hoàn chỉnh hay ở dạng linh kiện của Samsung nhập vào rồi xuất trở lại. Xuất khẩu điện thoại và linh kiện năm 2012 lên đến 12,6 tỷ đô-la lận.
Dân Việt Nam giàu đến nỗi bỏ ra 4,47 tỷ đô-la để mua điện thoại là chuyện đáng mừng nhưng thực sự không có chuyện đó.
Nhận xét
Đăng nhận xét