Chuyển đến nội dung chính

Chuối khỏa thân và khỏa thân rất "chuối"


Không biết loài chuối sẽ có phản ứng thế nào khi xem những hình ảnh như thế này?
Đầu tiên chỉ lấy chuối làm cớ chụp ảnh kin kín!
Sau đó đến trào lưu dùng photoshop lột trần chuối!

Gán cho chuối những hình ảnh trừu tượng!

Thậm chí là đại tiếu lâm về "cái trừu tượng" ấy!

Và đến bây giờ thì có cả những em "Hót gơn" lấy vườn chuối làm bối cảnh, không biết đây có phải là một trong những ảnh khỏa thân bảo vệ vườn chuối của em ấy không ta?
Hội quán Cười (24H.COM.VN)

Lại trò "Khỏa thân bảo vệ môi trường"!
Thứ Tư, 09/11/2011, 12:11 AM (GMT+7)
Cứ nói đến khỏa thân, với khoe hàng y như rằng các nàng giãy nảy lên phản đối.
Thế nên với hình ảnh khá sexy của một em rất "gà" hôm qua, đa số các chàng trai đều tìm được những động từ, danh từ, tính từ và cả... trừu tượng từ để miêu tả khi "đuổi hình bắt chữ": Vịt quay - hãy quay theo cách của bạn; Nude vì ... dân nhậu!; Nữ hoàng đồ lót " Ngọc Trinh " khóc thét vì mình có đối thủ!!!; Hot Girl Mi-Duck vừa bị lộ 1 tấm ảnh khỏa thân; Đẹp đến từng centimet... Đặc biệt, một lời bình được lặp lại nhiều lần: Khỏa thân để bảo vệ môi trường (xem thêm).

Phái Nga Mi nhẹ nhàng hơn trong bình luận, nhưng có một số phản hồi phê phán kịch liệt vụ này, ai đời đã không một mảnh vải che thân còn ngồi dang chân dang cánh tênh hênh ra mà khoe, không biết xấu mặt, cứ làm như ta đây là ca sĩ hay người mẫu cần ra vẻ bị lộ hàng để nổi tiếng í. Ít ra cũng phải xoay người lại cho nó kin kín một tí chứ.
*
* *

Hôm nay, xin mời chị em bình luận bức hình đã có kín, có... ngại ngùng, và chắc chắn là không thể nói là "phơi bày" được nữa. Hi vọng chị em nguôi "rận"!
(Bạn vui lòng viết bình luận bằng tiếng Việt có dấu)
HaoNT (24H.COM.VN)

Chí Phèo muốn Thị Nở nude
Thứ Hai, 13/02/2012, 12:10 AM (GMT+7)
Với hắn, chỉ cần thị nude để bảo vệ cái bụi chuối hạnh phúc này là đủ lắm rồi.
Lâu lắm rồi, từ ngày lấy vợ, hắn chẳng đụng đến một giọt rượu nào. Không phải là hắn kinh rượu. Chẳng phải hắn hết tiền. Mà càng không phải là hắn bị vợ cấm. Chẳng qua, từ ngày rước thị về, chỉ cần nhìn thấy vợ là nước miếng hắn đã lại tứa ra. Ngần ấy thôi cũng đủ no bụng, chẳng còn chỗ nào mà chứa rượu nữa.
Nhưng hôm nay thì khác, vợ hắn về bên nhà bà cô già. Cơn thèm rượu lại nổi lên, hắn móc bụng con lợn nhựa tiết kiệm của vợ, được hơn trăm bạc lẻ. Hắn cầm tiền ra cửa, tần ngần một lúc, nghĩ thế nào, hắn quay vào đút trả lại mấy tờ. Xong, hắn thong dong đi ra ngõ, thẳng tiến đến chợ.
Cô hàng rượu đon đả mời chào. Hắn nháy nháy mắt ra hiệu. Cô hàng gật đầu rồi đặt ra trước mặt hắn một chai rượu nút lá chuối cùng cái chén con. Gió xuân cứ thổi phần phật, phần phật mấy vạt áo bà ba của cô hàng. Hắn đê mê ngắm nghía...
Nắng sớm hại thật, hắn cố dụi mắt mấy lần cố NHÌN THẤY cái áo của cô hàng rượu cứ... NHƯ KHÔNG, nghĩa là... NHƯ KHÔNG. Hắn muốn chỉ mặt đặt tên cho cái mà hắn đang nghĩ lắm nhưng ngặt nỗi vốn từ quá hẻo nên hắn chỉ lặp đi lặp lại mấy lần liên tiếp: "Như không... Như không... Như không..."
Nước miếng từ hai bên mép hắn chợt chảy ra ròng ròng. Lâu lắm rồi, cũng từ ngày lấy vợ, hắn bị mặc định rằng vẻ sexy, gợi cảm thì chỉ có ở vợ hắn. Một cái váy đụp, một cái yếm cũ sờn lấp ló trong vạt áo bà ba nhuộm bùn cũng đủ gợi cho hắn bao nhiêu niềm khao khát. Ấy thế mà nay, hắn chợt nhận ra có một vẻ gợi cảm khác, nó... nó... ít phải... tưởng tượng hơn nhiều.
Cô hàng rượu thấy hắn mãi không ngậm miệng lại được thì tủm tỉm. Hắn giật mình, chữa ngượng:
- Người đâu mà... nuột thế.
- Gớm chả. Hoa hậu xóm đấy. Chả chịu đọc đài nghe báo gì cả. - Gã ngồi bên cạnh lên tiếng.
Đoạn, gã nghển cổ lên, nói nhỏ vào tai hắn:
- Thấy phập phồng chưa? Phồng chưa? Hít hơi mãi nó mới phồng lên đấy.
Rồi gã ha hả cười, phủi đít đứng dậy. Hắn cũng cười. Cô hàng rượu nghĩ: Chỉ có những thằng say mới hiểu được thằng say. Đoạn, cô nhoài người về phía hắn. Hắn giật này người, né sang một bên cho cô hàng nhặt cái vỏ kẹo cao su gã hồi nãy thả xuống mặt ghế, cái cổ áo trễ xuống... Hắn nín thở... nhắm mắt, thầm nghĩ sao trên đời lại có người thích "bán da" thế? Hỏng hết cả bộ mặt của cái áo bà ba. Hắn chợt nhớ đến tấm áo bà ba dày bịch thân thương của vợ, bà ba thế mới là bà ba chứ, vừa kín đáo lại vừa... thập thò.
Thấy hắn im lặng, cô hàng rượu gợi chuyện:
- Gớm, ông anh nghĩ cái sự đời gì mà cứ như đang... bảo vệ môi trường thế? Xanh xao tựa như tán cây rừng, gồ ghề tựa như triền núi, bãi đồi, mơ màng như áng mây lãng đãng... He he...
Hắn giật mình, cúi xuống nhìn. Úi trời, hồi sáng vội đi, hắn quên cài cúc áo. Bảo sao cô hàng lại nhìn xuyên thấu được thân thể hắn thế. Hắn luống cuống cài cúc áo lại. Cô hàng cười ré lên:
- Gớm, anh phải lột áo ra, rồi ra giữa cái vườn cây cảnh kia kia, rồi vươn lên, tạo dáng như bonsai í. Thế mới được bộ ảnh đẹp. He he...
Hắn đỏ bừng mặt ngượng nghịu. Giá như ngày xưa thì hắn sẵn sàng làm thế thật. Không ai thách hắn cũng làm, miễn có rượu là hắn làm. Nhưng giờ là giai có vợ rồi, phải chỉn chu chứ, của mình là của vợ mà.
Hắn hất hàm hỏi ngược lại cô hàng:
- Thế nếu cô muốn bảo vệ rượu thì cô cũng lột ra rồi ngâm mình trong rượu hử?
- Hẳn rồi. Cái bác này lạ thật. Phải thế chứ. Muốn bảo vệ cái gì thì phải hòa mình vào cái đó, càng... "thiên nhiên" càng tốt bác ạ. He he...
Cái điệu cười he he, nghe quen lắm. Hắn chau mày ngẫm nghĩ. Hắn nhìn vào cô hàng rượu. Hắn nhìn sâu vào đôi mắt ấy. Phải. Quen lắm. Hắn vẫn nhớ... Điệu cười, ánh mắt, làn da... thật giống với cô chủ của hắn ngày xưa. Hắn còn nhớ hồi làm thằng tài xế cho một ông sếp lớn, ông này có một cô vợ bé, cô vợ bé được ông sếp tặng cho một cái nhà lớn... Cô vợ bé ấy thỉnh thoảng lại nhờ hắn massage cho mỗi khi ông sếp lớn chưa kịp cấp tiền... Cô vợ bé ấy sao mà giống cô hàng rượu tệ.
Không kìm được, hắn buột miệng:
- Phải cô ba?
- Dạ. Ơ... Ơ...
- Đúng rồi, đúng là cô. Tôi nhận ra ngay. Nhưng sao giờ cô... lại mỏng và trễ thế kia?
Cô hàng rượu giật mình, lấy tay che vội cơ thể. Đoạn cô nàng lắp bắp:
- Hở... Hở... Sexy... Không... tôi không phải cô ba anh quen. Không phải đâu. Nhầm người rồi. Thôi, anh uống nhanh đi rồi còn về.
Cô hàng rượu luống cuống vừa quay mặt đi vừa đuổi hắn xơi xơi. Hắn cũng chẳng thèm, và hắn cũng chẳng cần gì ở cái cô ba này (nếu đúng thật) cả.
Hắn đặt mấy đồng tiền lên mặt bàn, chèn cái chén lên rồi đứng dậy.
Bất chợt trời đổ mưa. Mưa như trút nước. manh áo của cô hàng rượu đã mỏng manh nay lại càng trở nên trong suốt. Và hắn thấy: MỘT VẾT CHÀM HÌNH CON RẾT quen thuộc ở bên... eo cô hàng rượu. Cái vết ấy thì lẫn đi đâu được hả cô ba? Hắn thầm nghĩ, rồi tặc lưỡi: Chậc, người ta không muốn nhân thì thôi. Chẳng truy làm gì vì dù có nhận thì mình cũng có được xơ múi gì đâu. Hắn quay lưng, quày quả bước đi, trong đầu vẫn nghĩ lung lắm.
Cái cô ba ấy, từ trước đến nay có bao giờ kín đáo đâu mà nay lại giật mình? Mà... sao đang lầu son gác tía, giờ cô ả lại phải ra đây? Hắn ngẫm nghĩ. Chắc rồi. Ông sếp lớn đã có cô vợ bé nuột nà hơn... Hắn thở dài. Lúc này, hắn chỉ muốn trở về với cái túp lều lụp sụp mà ấm cúng của vợ chồng hắn.
Trời tạnh mưa nhưng cũng nhập nhoạng tối. Bước gần về đến nhà, hắn thấy cái gì như là cái ống quyển đang thò ra từ bụi chuối đầu ngõ. Hắn run run bước tới. Hắn suýt sặc nước bọt khi nhận ra đấy đích thị là người và nghiêm trọng hơn, đấy đích thị là vợ hắn. Thị đang ngủ ngon lành cạnh bụi chuối, hai bên sườn mụ là hai cái làn to tổ chảng đựng đầy hoa quả bánh trái. Chắc là lộc mà bà cô già lấy cho đây.
Chợt hắn thấy thích thú quá. Hắn nhòm gần vào vợ hắn hơn. Thị ngủ trong tư thế nửa nằm nửa ngồi. Mặt thị hếch lên trời, cái mũi cam sành bạnh ra, đôi môi dày khô nẻ đang há hốc như muốn uống hết sương trời, tiếc thay mải ngủ không nuốt được, thành thử bao nhiêu sương mụ hứng được đều nhỏ tong tong ra ngoài qua hai bên mép. Thị nằm đó, chân co chân duỗi, cái váy đụp xếch gần lên đến bẹn, cái áo bà ba phanh ra để lộ chiếc yếm trễ nải, đôi bàn tay chuối hột sần sùi thỉnh thoảng đưa ra gãi gãi, chắc là muỗi đốt. Thị gợi tình quá, nhất là dưới cái ánh sáng mờ tỏ này. Hắn lao vào, vợ hắn vùng vằng:
- Ở đời này chỉ có một mình chồng bà được đụng vào bà thôi nhá. Thằng nào dám xớ rớ? Biến!
Ú ớ được có vậy, rồi thị lại chìm vào giấc ngủ. Hắn đứng dậy, nhìn toàn thân thị. Hắn thấy vợ hắn đẹp quá, sexy quá, đáng yêu quá. Vậy mà thiên hạ cứ bảo thị xấu, hễ nhìn thấy thị là người ta lại quay đi nhếch mép cười khẩy, cố không chửi tạo hóa vì đã nặn ra một thực thể như thị, và ai cũng cố tránh mặt thị, như tránh hủi.
Hắn chợt nhớ đến cô ba hàng rượu, hắn mỉm cười hài lòng. Ừ, hắn chẳng cần bất cứ ai nude để bảo vệ cái gì cả. Với hắn, chỉ cần thị nude để bảo vệ cái bụi chuối hạnh phúc này là đủ lắm rồi. Chỉ cần thị nude, trừ hắn ra, tất cả mọi người, không ai dám bén mảng đến đây mà xâm hại gia đình hắn cả. Chắc chắn!
Poi Hà (24H.COM.VN)

1) 100 NỤ HÔN NỒNG THĂM
Anh chồng đi công tác dài ngày gửi thư về cho vợ: “Em yêu quý! Anh đang đi công tác xa nên không thể gửi cho em lương tháng này vì vậy anh gửi cho em 100 nụ hôn nồng thắm nhất nhé!”.
Vài ngày sau, anh chàng nhận được thư của vợ: “Anh thương yêu! Em đã nhận được 100 nụ hôn nồng thắm của anh và đã sử dụng gần 2/3 trong số đó. Em xin gửi anh bảng kê chi tiết như sau nhé:
1. Ông giao sữa nhận 13 nụ hôn cho một tháng giao sữa.
2. Anh thu tiền điện nhận 7 nụ hôn.
3. Ông chủ cửa hàng gas hôm qua đến đây và lấy đi 5 nụ hôn tiếp theo.
4. Riêng ông chủ siêu thị không chấp nhận chỉ có nụ hôn, vì vậy em phải trả thêm món khác! Ặc! Ặc!
5. Các chi phí linh tinh khác: 40 nụ hôn.

Anh đừng lo lắng nhiều, em vẫn còn 35 nụ hôn chưa sử dụng. Hy vọng em sẽ đủ để thanh toán từ nay đến cuối tháng.
Hôn anh! (Vậy là chỉ còn 34 nụ hôn thôi anh nhé!).
Vợ yêu của anh!”

2) BÍ QUYẾT HẠNH PHÚC THẬT LÀ GIẢN DỊ!
Có một đôi vợ chồng được giải nhất trong cuộc thi: “Gia đình hòa thuận” sau 60 năm chung sống. Một phóng viên tờ báo đã phỏng vấn về bí quyết giữ hạnh phúc gia đình.

Người chồng: “Đó là kinh nghiệm khi hai chúng tôi đi hưởng tuần trăng mật. Nàng cưỡi trên lưng một con ngựa và đi dạo, khi lần đầu tiên con ngựa của nàng vấp ngã, nàng nhẹ nhàng nói: MỘT LẦN! Đi một đoạn nữa, con ngựa của nàng lại bị vấp ngã, lần này nàng vẫn nhẹ nhàng: HAI LẦN! Khi con ngựa của nàng vấp ngã lần thứ ba, nàng im lặng... rút khẩu sung ngắn ra và ...BẮN CHẾT CON NGỰA! ... Và khi tôi lên tiếng phản đối cách đối xử thô bạo của nàng đối với con ngựa thì nàng nhìn vào mắt tôi và nhẹ nhàng nói: MỘT LẦN...!Ặc!
Từ đó, chúng tôi luôn luôn sống HÒA THUẬN suốt 60 năm qua!”

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

"Tính cách người Việt theo vùng miền"

Thảo luận về "Văn hoá & tính cách con người Việt theo vùng miền" trên  Trái tim Việt Nam online . Người bắc thường ăn nói nhẹ nhàng, kín đáo, thường hay suy nghĩ sâu xa. Người miền trung thì mọc mạc, chất phác lại hay có tính cục bộ. Người miền nam thì phóng khoáng cởi mở, dễ gần.Dân miền Bắc thường thể hiện mình qua lời nói, trong bất cứ tình huống nào họ cũng đều phải nói cho được. Dân miền Trung thường thể hiện mình qua thái độ, cử chỉ, còn miền Nam thì thể hiện qua phong cách. Nói chung dân Bắc-Trung-Nam đều diễn tuồng cả, cho nên lời nói lúc thì nhẹ nhàng điềm đạm, lúc lại gắt gỏng chua ngoa, thái độ có lúc thì đằm thắm, khi thì thì lại khinh bạc, phong cách thì có lúc phóng khoáng lúc lại dè dặt... Ấn tượng bên ngoài là như thế nhưng có khi bạn cũng thấy là chẳng ai tranh cãi lý luận lại người Trung, thái độ cử chỉ của dân Bắc cũng có thể khiến bạn dè chừng, và lời nói hay thái độ của dân Nam cũng khiến bạn chạy dài... Muốn kiểm chứng thì bạn cứ bỏ ra

ART NUDE PHOTOS của Dương Quốc Định

Quên những bộn bề lo toan giá vàng lên xuống, giá lúa, cá tra giảm, chuyện nhà khoa học phải nói dối ... để  ngắm ảnh các em xinh đẹp. Và nếu như kết quả nghiên cứu khoa học của một bà đầm Đức  là khoa học  (không như ta nói dối nhiều quá):  DÒM VÚ PHỤ NỮ TĂNG TUỔI THỌ     (Blog này đã từng có bài, nằm trong nhóm truy cập nhiều nhứt, có lẽ nhiều người đã luyện tập?) thì quý ông cũng nên tập thể dục con mắt một tí nhé. Xin mượn mấy tấm ảnh của nhà nhiếp ảnh Dương Quốc Định làm  dụng cụ luyện tập, ai có điều kiện thì xài hàng thật. Bộ sưu tập những bức ảnh khỏa thân và bán khỏa thân nghệ thuật của nhiếp ảnh gia trẻ Dương Quốc Định. Rất nhiều ảnh trong bộ sưu tập này đã đoạt những giải thưởng quốc tế uy tín. Cảm ơn tác giả đã chia sẻ tác phẩm trên internet. Mời bạn xem qua phần thể hiện bộ sưu tập trên PPS của chúng tôi. Link PPS:  http://vn.360plus.yahoo.com/nns-nguyennamson/article?new=1&mid=112 Chân dung Dương Quốc Định Dương Quốc Định  sinh năm 1967,

Nhớ Cần Thơ phố

Trần Hữu Hiệp B áo Dân Việt So với Thăng Long - Hà Nội ngàn năm văn hiến, cố đô Huế trầm tư hay Sài Gòn phố nhộn nhịp, thì Cần Thơ phố mang đậm đặc trưng sông nước miệt vườn. Nơi đó, hàng ngày, người Tây Đô vẫn đang sống cuộc đời bình dị. Nhớ thời học phổ thông, nhà tôi chỉ cách trung tâm Cần Thơ 20 Km, nhưng mãi đến năm 15 tuổi, lần đầu tiên mới được đến Cần Thơ cùng đội học sinh giỏi của Trường cấp III Ô Môn dự thi. Đêm, mấy thằng nhà quê lang thang, lạc đường trên phố Hòa Bình, thời đó là một  đại lộ mênh mông trong mắt nhìn bọn trẻ nhà quê chúng tôi. Ký ức Cần Thơ phố trong tôi một thời còn vang qua giọng ngâm của ai trong đêm tĩnh lặng nơi con hẻm nhỏ, bài thơ Tình trắng của Kiên Giang – Hà Huy Hà: “Cần Thơ, ơi hỡi Cần Thơ/Bóng dáng ngày xanh phủ bụi mờ/Ai nhặt giùm tôi bao kỷ niệm” … Và thơ tôi, tuổi học trò: “Ai đặt tên em tự bao giờ/Người đời hai tiếng gọi Cần Thơ/Mỗi lúc đi xa ta nhớ quá/Gặp lại hình em trong giấc mơ …”.   Nhớ Cần Thơ phố thời bao