Chuyển đến nội dung chính

Thừa mứa thông tin và sự mù quáng!


Xem ra, sống trong một thế giới mà chỉ cần bấm chuột là ra kiến thức thì càng cần có kiến thức.

Cuối những năm 80, phương tiện thông tin còn ít ỏi nên nhiều người sống khỏe bằng nghề bán kết quả sổ xố, phần lớn cho dân chơi lô đề. Hồi đó tôi đang là sinh viên cũng gia nhập đội quân bán kết quả này. Vài năm sau, truyền hình, máy nhắn tin, điện thoại các loại phát triển ầm ầm khiến nghề này không còn đất sống.
Mất nghề kiếm cơm, nhưng tôi ngộ ra sự phát triển của khoa học công nghệ sẵn sàng xóa sổ một nghề nào đó trong xã hội và hoàn toàn có thể làm đảo lộn cuộc sống. Tâm sự điều này với thằng bạn thân, tưởng nó sẽ gật gù với "nhận định có tầm khái quát" của tôi, ai dè nó nhìn từ đầu tới chân, nói tưởng gì, ông giở sách phổ thông xem lại đi. Tôi cười hì hì chữa ngượng, nói thì bây giờ mới có thực tiễn. 

Khoảng 14.100.000 kết quả (0,37 giây) với cụm từ "máy tỉnh rẻ nhất thế giới"

Nhà văn Thái Bá Tân thường nói câu này mà tôi cho rằng có lý: Kinh tế thị trường và Internet là hai phát minh vĩ đại nhất của thế kỷ trước. Mạng toàn cầu làm cho thế giới “nhỏ” lại và dường như không còn bị ngăn cách. Nhưng lặn ngụm trong biển thông tin ấy rất có thể chúng ta mất tự do và bị phụ thuộc. Song nguy thay, nhiều người lại ngộ nhận mình là người tự do nhất và đang làm chủ được bản thân.

Ngày nay, khi tôi định mua một chiếc máy tính, việc đầu tiên là tôi gõ vào Google câu lệnh “máy tính tốt, rẻ.” Hàng triệu kết quả hiện lên trong tích tắc . Tôi khoan khoái rít một hơi thuốc, chiêu một ngụm trà, khà lên một tiếng đầy tự mãn về sự khôn ngoan mà không hề biết mình đang bị lệ thuộc ghê gớm vào những nhận định chủ quan của người bán và kẻ mua trên mạng.


Đó là chưa kể Google đi guốc trong bụng bạn, biết rõ sở thích, thói quen… của bạn thông qua những câu lệnh và những bài bạn đã download trước đó. Cỗ máy tinh khôn sắp xếp theo hướng ưu tiên cho những kết quả phù hợp với gu của bạn, kín đáo chiều chuộng bạn.



Chúng ta say sưa thể hiện những suy nghĩ của mình trên mạng một cách thuận tiện và thoải mái, để rồi chưa uống xong chén nước, chúng ta bồn chồn lao tới máy tính để bấm bấm, nhòm nhòm xem lượng người bình luận (comment) tăng bao nhiêu, người khen kẻ chê thế nào; chúng ta hỉ hả vì có nhiều người hào phóng bấm LIKE một cách vô tội vạ và rất thiếu chân thành, thậm chí sẵn sàng LIKE cho cả những tin buồn. 



Chúng ta ngộ nhận đang làm chủ cỗ máy tinh vi, cỗ máy giúp thế giới trở nên nhỏ bé hơn, bắt nó phục vụ mình, nhưng nói chính xác hơn, nó đang phục vụ cho sở thích và thói quen của mỗi người. Nếu không tỉnh táo, rất có thể nó biến chúng ta thành những kẻ bảo thủ, độc đoán, những người ưa nịnh, luôn chạy theo đám đông mà thiếu đi sự sáng tạo và quan điểm riêng. Có người nói khi đó ta thiếu đi sự minh triết, tôi thấy cũng đúng.



Hôm rồi có chị vừa đi thăm con du học bên Mỹ về kể, ở bên đó các cháu phải thực hiện nhiều bài tập theo nhóm, sau đó thuyết trình. Muốn có bài thuyết trình hay thì phải đọc nhiều tài liệu, trong đó tài liệu in, có tác giả rõ ràng, được khuyến khích và đánh giá cao hơn những tài liệu không rõ nguồn ở trên mạng.
Nghe chị kể tới đây tôi bỗng giật mình nhớ tới những sản phẩm in của ta, nhẽ ra phải được tin cậy, như sách giáo khoa, sách tham khảo... lại mắc nhiều lỗi quá, thậm chí “cổng trường em” còn xuất hiện cả cờ Trung Quốc.



Xem ra sống trong một thế giới mà chỉ cần bấm chuột là ra kiến thức thì càng cần có kiến thức, một hệ thống kiến thức nền vững chắc cùng phông văn hoá dày dặn. Chỉ có như vậy mới đủ khả năng tổng hợp, phân tích để chọn lựa những gì đúng đắn, phù hợp trong cái bể thông tin hỗn độn này. Nếu không chuẩn bị cho mình một “bộ lọc” thì chẳng mấy chốc chúng ta sẽ trở thành những kẻ “đẽo cày giữa đường" của thế kỷ 21.



Kiến thức nền và phông văn hoá ấy ở đâu nếu không phải nhà trường và gia đình ? Nhưng cả hai địa chỉ ấy hiện nay đều chưa thực sự yên tâm./.

Ngô Thiệu Phong
(VOV 2)

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

"Tính cách người Việt theo vùng miền"

Thảo luận về "Văn hoá & tính cách con người Việt theo vùng miền" trên  Trái tim Việt Nam online . Người bắc thường ăn nói nhẹ nhàng, kín đáo, thường hay suy nghĩ sâu xa. Người miền trung thì mọc mạc, chất phác lại hay có tính cục bộ. Người miền nam thì phóng khoáng cởi mở, dễ gần.Dân miền Bắc thường thể hiện mình qua lời nói, trong bất cứ tình huống nào họ cũng đều phải nói cho được. Dân miền Trung thường thể hiện mình qua thái độ, cử chỉ, còn miền Nam thì thể hiện qua phong cách. Nói chung dân Bắc-Trung-Nam đều diễn tuồng cả, cho nên lời nói lúc thì nhẹ nhàng điềm đạm, lúc lại gắt gỏng chua ngoa, thái độ có lúc thì đằm thắm, khi thì thì lại khinh bạc, phong cách thì có lúc phóng khoáng lúc lại dè dặt... Ấn tượng bên ngoài là như thế nhưng có khi bạn cũng thấy là chẳng ai tranh cãi lý luận lại người Trung, thái độ cử chỉ của dân Bắc cũng có thể khiến bạn dè chừng, và lời nói hay thái độ của dân Nam cũng khiến bạn chạy dài... Muốn kiểm chứng thì bạn cứ bỏ ra

ART NUDE PHOTOS của Dương Quốc Định

Quên những bộn bề lo toan giá vàng lên xuống, giá lúa, cá tra giảm, chuyện nhà khoa học phải nói dối ... để  ngắm ảnh các em xinh đẹp. Và nếu như kết quả nghiên cứu khoa học của một bà đầm Đức  là khoa học  (không như ta nói dối nhiều quá):  DÒM VÚ PHỤ NỮ TĂNG TUỔI THỌ     (Blog này đã từng có bài, nằm trong nhóm truy cập nhiều nhứt, có lẽ nhiều người đã luyện tập?) thì quý ông cũng nên tập thể dục con mắt một tí nhé. Xin mượn mấy tấm ảnh của nhà nhiếp ảnh Dương Quốc Định làm  dụng cụ luyện tập, ai có điều kiện thì xài hàng thật. Bộ sưu tập những bức ảnh khỏa thân và bán khỏa thân nghệ thuật của nhiếp ảnh gia trẻ Dương Quốc Định. Rất nhiều ảnh trong bộ sưu tập này đã đoạt những giải thưởng quốc tế uy tín. Cảm ơn tác giả đã chia sẻ tác phẩm trên internet. Mời bạn xem qua phần thể hiện bộ sưu tập trên PPS của chúng tôi. Link PPS:  http://vn.360plus.yahoo.com/nns-nguyennamson/article?new=1&mid=112 Chân dung Dương Quốc Định Dương Quốc Định  sinh năm 1967,

Nhớ Cần Thơ phố

Trần Hữu Hiệp B áo Dân Việt So với Thăng Long - Hà Nội ngàn năm văn hiến, cố đô Huế trầm tư hay Sài Gòn phố nhộn nhịp, thì Cần Thơ phố mang đậm đặc trưng sông nước miệt vườn. Nơi đó, hàng ngày, người Tây Đô vẫn đang sống cuộc đời bình dị. Nhớ thời học phổ thông, nhà tôi chỉ cách trung tâm Cần Thơ 20 Km, nhưng mãi đến năm 15 tuổi, lần đầu tiên mới được đến Cần Thơ cùng đội học sinh giỏi của Trường cấp III Ô Môn dự thi. Đêm, mấy thằng nhà quê lang thang, lạc đường trên phố Hòa Bình, thời đó là một  đại lộ mênh mông trong mắt nhìn bọn trẻ nhà quê chúng tôi. Ký ức Cần Thơ phố trong tôi một thời còn vang qua giọng ngâm của ai trong đêm tĩnh lặng nơi con hẻm nhỏ, bài thơ Tình trắng của Kiên Giang – Hà Huy Hà: “Cần Thơ, ơi hỡi Cần Thơ/Bóng dáng ngày xanh phủ bụi mờ/Ai nhặt giùm tôi bao kỷ niệm” … Và thơ tôi, tuổi học trò: “Ai đặt tên em tự bao giờ/Người đời hai tiếng gọi Cần Thơ/Mỗi lúc đi xa ta nhớ quá/Gặp lại hình em trong giấc mơ …”.   Nhớ Cần Thơ phố thời bao