Chuyển đến nội dung chính

Vietnam should improve rice quality to maintain export values: expert

By Dr. Tran Huu Hiep – Translated by Vien Hong

There should be greater cooperation between the government, researchers, and businesses to form a better strategy for the sustainable development of Vietnamese rice brands.

13-1665.jpg


It is not at all wrong to honor excellent rice types in Vietnam via contests; however, it is wiser to devise a plan so that more Vietnamese rice brands can go global.

In 2021, the Ministry of Agriculture and Rural Development announced that the national rice trademark ‘Vietnam Rice’ is protected in Vietnam and another 22 nations.

Nevertheless, according to the regulation of the World Intellectual Property Organization (WIPO) as well as the laws of certain member countries of the Marid System, after 3-5 years from the date to recognize a trademark and to issue its protection code, the protection rights will be removed if the trademark is not in used. This means a national rice trademark can only thrive via business activities.

Developing a Vietnamese rice brand does not merely about registering for a trademark or winning an international contest title of the most delicious rice type. Instead, this should be a continuous process to maintain and improve material and immaterial values associated with rice value chains.

The establishment and then development of rice brand names should begin with the collaboration among rice farmers, scientists, and businesses so that a large production area can be formed. Businesses are the last link in the rice output chain because they understand the demands and fierce competitions of international markets.

To support these enterprises, there must be cooperation of multiple ministries, state agencies, and related localities. They can introduce and synchronously adopt measures from rice growing, processing, packaging, and exporting. This helps to develop the image and increase the awareness about Vietnamese rice in global markets, which will in turn rise the value of rice and expand its export market. Ultimately, it will promote restructuring of the rice industry towards efficiency and sustainability.

Obviously, the role of governmental management units is of extreme importance in connecting different links in the rice value chain and balance their benefits. It is necessary to increase the competitiveness for Vietnamese rice via standardizing rice varieties, ensuring rice quality, and precisely identifying the output market segment for rice.

To implement strategies to raise rice values, a larger development space and more multi-value integrated rice grants are needed, where brand values and intellectual properties are effectively supported by science-technology, financial tools, legal mechanisms, communication and propaganda campaigns.

Prime Minister Pham Minh Chinh has just approved the establishment of a one-million-hectare rice material in the Mekong Delta, specializing in high-quality, low-emission rice cultivation associated with green growth. This area should be linked to building rice brand names and manufacturing post-rice products.

Creating high-yield, high-quality, high-value rice varieties is both a technical matter and planning issues, from the steps of seed selection, rice growing, rice processing, product storage and distribution to the development of post-rice technology.

Making space for the growth of rice products and new corresponding value-added merchandise is indeed a practical way to concrete the dream of becoming a country with many delicious globally renowned rice brand names.

https://en.sggp.org.vn/vietnam-should-improve-rice-quality-to-maintain-export-values-expert-post106817.html

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

"Tính cách người Việt theo vùng miền"

Thảo luận về "Văn hoá & tính cách con người Việt theo vùng miền" trên  Trái tim Việt Nam online . Người bắc thường ăn nói nhẹ nhàng, kín đáo, thường hay suy nghĩ sâu xa. Người miền trung thì mọc mạc, chất phác lại hay có tính cục bộ. Người miền nam thì phóng khoáng cởi mở, dễ gần.Dân miền Bắc thường thể hiện mình qua lời nói, trong bất cứ tình huống nào họ cũng đều phải nói cho được. Dân miền Trung thường thể hiện mình qua thái độ, cử chỉ, còn miền Nam thì thể hiện qua phong cách. Nói chung dân Bắc-Trung-Nam đều diễn tuồng cả, cho nên lời nói lúc thì nhẹ nhàng điềm đạm, lúc lại gắt gỏng chua ngoa, thái độ có lúc thì đằm thắm, khi thì thì lại khinh bạc, phong cách thì có lúc phóng khoáng lúc lại dè dặt... Ấn tượng bên ngoài là như thế nhưng có khi bạn cũng thấy là chẳng ai tranh cãi lý luận lại người Trung, thái độ cử chỉ của dân Bắc cũng có thể khiến bạn dè chừng, và lời nói hay thái độ của dân Nam cũng khiến bạn chạy dài... Muốn kiểm chứng thì bạn cứ bỏ ra

ART NUDE PHOTOS của Dương Quốc Định

Quên những bộn bề lo toan giá vàng lên xuống, giá lúa, cá tra giảm, chuyện nhà khoa học phải nói dối ... để  ngắm ảnh các em xinh đẹp. Và nếu như kết quả nghiên cứu khoa học của một bà đầm Đức  là khoa học  (không như ta nói dối nhiều quá):  DÒM VÚ PHỤ NỮ TĂNG TUỔI THỌ     (Blog này đã từng có bài, nằm trong nhóm truy cập nhiều nhứt, có lẽ nhiều người đã luyện tập?) thì quý ông cũng nên tập thể dục con mắt một tí nhé. Xin mượn mấy tấm ảnh của nhà nhiếp ảnh Dương Quốc Định làm  dụng cụ luyện tập, ai có điều kiện thì xài hàng thật. Bộ sưu tập những bức ảnh khỏa thân và bán khỏa thân nghệ thuật của nhiếp ảnh gia trẻ Dương Quốc Định. Rất nhiều ảnh trong bộ sưu tập này đã đoạt những giải thưởng quốc tế uy tín. Cảm ơn tác giả đã chia sẻ tác phẩm trên internet. Mời bạn xem qua phần thể hiện bộ sưu tập trên PPS của chúng tôi. Link PPS:  http://vn.360plus.yahoo.com/nns-nguyennamson/article?new=1&mid=112 Chân dung Dương Quốc Định Dương Quốc Định  sinh năm 1967,

Nhớ Cần Thơ phố

Trần Hữu Hiệp B áo Dân Việt So với Thăng Long - Hà Nội ngàn năm văn hiến, cố đô Huế trầm tư hay Sài Gòn phố nhộn nhịp, thì Cần Thơ phố mang đậm đặc trưng sông nước miệt vườn. Nơi đó, hàng ngày, người Tây Đô vẫn đang sống cuộc đời bình dị. Nhớ thời học phổ thông, nhà tôi chỉ cách trung tâm Cần Thơ 20 Km, nhưng mãi đến năm 15 tuổi, lần đầu tiên mới được đến Cần Thơ cùng đội học sinh giỏi của Trường cấp III Ô Môn dự thi. Đêm, mấy thằng nhà quê lang thang, lạc đường trên phố Hòa Bình, thời đó là một  đại lộ mênh mông trong mắt nhìn bọn trẻ nhà quê chúng tôi. Ký ức Cần Thơ phố trong tôi một thời còn vang qua giọng ngâm của ai trong đêm tĩnh lặng nơi con hẻm nhỏ, bài thơ Tình trắng của Kiên Giang – Hà Huy Hà: “Cần Thơ, ơi hỡi Cần Thơ/Bóng dáng ngày xanh phủ bụi mờ/Ai nhặt giùm tôi bao kỷ niệm” … Và thơ tôi, tuổi học trò: “Ai đặt tên em tự bao giờ/Người đời hai tiếng gọi Cần Thơ/Mỗi lúc đi xa ta nhớ quá/Gặp lại hình em trong giấc mơ …”.   Nhớ Cần Thơ phố thời bao