22/05/2010@20h53, 541 lượt xem, viết bởi: hiepcantho Chuyên mục: Sáng tác văn học (nhân đọc bài thơ của Thuận Hữu- và biết một vụ sắp ly hôn) Ta đã sống với nhau bằng tình chồng nghĩa vợ Đứa con thơ-nguồn hạnh phúc chúng mình Đâu xóa hết một bóng hình để có khi vẫn nhớ Bởi còn những phút giây ngoài cuộc sống gia đình Ngày cưới chúng mình có hai họ chung vui Bạn bè đến chúc xứng đôi vừa lứa Cuộc sống vợ chồng đâu một ngày, một bữa Đâu phải lúc nào cũng chan chứa tình thương Những hờn giận, lo toan của cuộc đời thường Những va chạm lúc gần nhau mình thêm hiểu rõ Trong phút giây tình thường đó Có một bóng hình thoáng hiện xa xôi… Anh nhớ chuyện xưa, ngày ấy đã lâu rồi Người con gái anh yêu. Người yêu anh- cô bạn học Nét hiền dịu dễ thương như hương thơm mái tóc Phảng phất bay đến tận bây giờ Tuổi trẻ đi qua cái màu trời bỡ ngỡ Đem tặng nhau-kỉ niệm- mối tình đầu Em cũng như anh, khác gì đâu Cũng xao xuyến, suy tư một thời con gái Buổi hẹn hò trăn trở tuổ
"Lời quê góp nhặt dông dài. Mua vui cũng được một vài trống canh" (KIỀU)