Bài trên BÁO LAO ĐỘNG ngày 26-6-2012 Trần Hiệp Thủy Dáng vườn quê hương (Ảnh: Chung Văn Hóa dự thi Ảnh đẹp TNB) Thăm Viện Nghiên cứu cây ăn quả miền Nam ở Long Định (Tiền Giang), khách tham quan tò mò, thú vị với sơ đồ các “bệnh viện (BV) cây trồng” - những cơ sở tại chỗ hoặc vệ tinh của viện, có nhiệm vụ tư vấn chẩn đoán, điều trị bệnh cho cây trồng trong vùng ĐBSCL. Đã có “BV”, thì phải có “thầy thuốc”. Đó là những kỹ sư trồng trọt, các nhà khoa học của viện làm nhiệm vụ hướng dẫn kỹ thuật, tư vấn cho nhà vườn về kỹ thuật canh tác, phòng, trị bệnh cây trồng. Một số Cty BVTV cũng có đội ngũ “bác sĩ (BS) cây trồng” để tiếp thị, quảng bá sản phẩm, đổi mới hoạt động tư vấn, chuyển giao công nghệ. Song, những “BS cây trồng” này cũng chỉ là mỹ từ, cách gọi theo kiểu “cách điệu”. Những đòi hỏi từ phát triển 3 sản phẩm chủ lực của vùng (lúa gạo, trái cây, thủy sản) đang rất cần những “BS nông học” thực thụ. Muốn vậy, cần có quy định pháp lý mang tính bắt buộc sử dụng phân bón, th
"Lời quê góp nhặt dông dài. Mua vui cũng được một vài trống canh" (KIỀU)