Chuyển đến nội dung chính

TÂY NAM BỘ VỚI 13 THÀNH PHỐ ĐỒNG BẰNG

Bài trên đặc san Xuân Nhân Thìn 2012 (26-12-2011) Tạp chí Thị trường Giá cả - Bất động sản & Tài sản.
Năm Con Rồng 2012, vùng đất Chín Rồng đang vươn vai với 13 thành phố, bình quân trong bán kính 60 Km có 1 thành phố. Cần Thơ - đô thị loại I, là 1 trong 5 thành phố lớn nhất cả nước trực thuộc trung ương; 3 thành phố loại II là Mỹ Tho, Long Xuyên, Cà Mau và 9 thành phố loại III đang tiếp tục chuyển mình lên loại II là: Rạch Giá, Cao Lãnh, Sóc Trăng, Vĩnh Long, Bến Tre, Tân An, Trà Vinh, Bạc Liêu và Vị Thanh.
Từ cửa ngõ Miền Tây đến đô thị cổ nhất đồng bằng và thành phố xứ dừa
TP. Tân An - Cửa ngõ đồng bằng
Tân An là “cửa ngõ” của Miền Tây, dù được hình thành cách đây khoảng 270 năm, nhưng vẫn là một “thành phố trẻ” bởi mới được công bố thành lập ngày 9 tháng 9 năm 2009. TP. Tân An là tỉnh lỵ của Long An - nơi có nhiều dự án đầu tư nước ngoài nhất vùng ĐBSCL, hiện có gần 400 dự án, chủ yếu tập trung ở thành phố Tân An, chiếm hơn 60% số dự án và khoảng 36% vốn FDI đăng ký của toàn vùng ĐBSCL.
Từ “Cửa ngõ miền Tây” xuôi về Mỹ Tho – đô thị cổ nhất đồng bằng chỉ mất 30 phút ô tô. Thành phố Mỹ Tho với lịch sử hơn 330 năm, trước cả Sài Gòn, cùng với Cù Lao Phố - Biên Hoà là hai trung tâm thương mại lớn nhất Nam Bộ từ thế kỷ XVII. Đây cũng là đô thị được nối với Sài Gòn bằng tuyến đường sắt duy nhất của Lục tỉnh thời Pháp thuộc. Thành phố này đang hướng đến đô thị loại I thứ 2 của vùng trong Chiến lược 10 năm tới.
Từ Mỹ Tho vượt cầu Rạch Miễu đến thành phố Bến Tre. Con đường từ chiếc cầu lịch sử này vào trung tâm thành phố là một trong những con đường đẹp nhất ĐBSCL. Bờ kè dọc sông Bến Tre như một nét vẽ đẹp của kiến trúc đô thị vùng sông nước miệt vườn. Festival dừa Bến Tre được diễn ra mấy năm qua góp phần tôn vinh giá trị kinh tế, truyền thống của cây dừa, người trồng dừa, tạo nét độc đáo riêng. Ngày nay, đi ô tô từ Bến Tre chỉ cần 15 phút qua Mỹ Tho, 30 phút đến TP. Tân An, thành phố này cũng được nối gần lại gần hơn với Trà Vinh, Vĩnh Long, Sóc Trăng qua Quốc lộ 57, 60 được nâng cấp, mở rộng.
Từ Long Hồ dinh đến thành phố trẻ Vĩnh Long, Trà Vinh
Long Hồ dinh được hình thành từ năm 1.732 gồm Vĩnh Long, Bến Tre, Trà Vinh và một phần của Cần Thơ ngày nay. Vĩnh Long là đất “nhân kiệt” - quê hương của 2 cố Thủ tướng: Phạm Hùng và Võ Văn Kiệt; còn là nơi sinh ra nhà khoa học GS. Trần Đại Nghĩa, nhà nghiên cứu âm nhạc GS. Trần Văn Khê; nhà bác học, nhà báo Việt Nam đầu tiên Trương Vĩnh Ký ...


Ao Bà Om- Trà Vinh

Trà Vinh – đô thị rợp cây xanh bóng mát cổ thụ, thấp thoáng những mái chùa Khmer với lối kiến trúc độc đáo, mái vòm, hình chớp cong, các họa tiết của phong cách kiến trúc đã tạo ra nét khác biệt của một thành phố tỉnh lỵ có đến 30% dân số là đồng bào dân tộc Khmer. Toàn tỉnh có 141/443 ngôi chùa Nam Tông Khmer của cả vùng ĐBSCL. Nhiều ngôi chùa là di tích lịch sử cách mạng, di sản văn hóa, là điểm tham quan du lịch nổi tiếng trong vùng như chùa Âng ở phường 8, chùa Ông Mẹt ở phường 1, tương truyền được xây dựng từ năm 642 ... Nhiều lễ hội, sinh hoạt truyền thống độc đáo của đồng bào Khmer như Tết Chol Chnam Thmây, Sene Đôn Ta, Ok Om Bok được diễn ra trong không gian thành phố tạo thành sinh hoạt cộng đồng, giao lưu văn hóa giữa 3 dân tộc Kinh – Hoa – Khmer.
Từ Tây Đô ngược dòng sông Hậu lên Long Xuyên


                      Làng cá bè sông Tiền (Long Xuyên)

Hầu hết các thành phố miệt vườn sông nước miền Tây đều được hình thành và phát triển bên cạnh các con sông, tạo ra cảnh tấp nập “trên bến, dưới thuyền”. Cần Thơ là đô thị loại I duy nhất của vùng trực thuộc Trung ương, với dân số gần 1,2 triệu người, 7 chức năng “trung tâm vùng” là: trung tâm công nghiệp, thương mại – dịch vụ - du lịch – văn hoá, giáo dục – đào tạo, khoa học – công nghệ, trung tâm y tế, đầu mối quan trọng về giao thông nội vùng và liên vận quốc tế, là địa bàn trọng điểm, chiến lược về quốc phòng – an ninh. Cần Thơ là tâm điểm của vòng tròn với bán kính 500 km đã ôm trọn nhiều quốc gia ASEAN (Philippine, Singapore, Malaysia, Thái Lan và Campuchia).
Từ Tây Đô đi theo hướng biên giới Tây Nam 60 Km đến thành phố Long Xuyên – đô thị nhộn nhịp giao thương, được công nhận thành phố năm 1999, nhưng đô thị này đã lịch sử phát triển lâu đời, được thành lập năm 1876. Đến năm 1818, danh tướng Thoại Ngọc Hầu chỉ huy đào kênh nối rạch Đông Xuyên - Rạch Giá, hình thành con đường giao thương vùng Tứ Giác Long Xuyên. An Giang là tỉnh có dân số đông nhất vùng, với hơn 2,2 triệu người, đứng thứ 4 cả nước (sau TP HCM, Hà Nội và Thanh Hoá). Đây cũng là tỉnh có sản lượng lương thực cao nhất nước và là “thủ phủ cá tra” của Việt Nam.
Từ đô thị giữa lòng Đồng Tháp Mười và Phố biển đồng bằng
Cao Lãnh là thành phố duy nhất nằm trong vùng Đồng Tháp Mười. Năm 1983 còn là một thị trấn, trở thành thị xã tỉnh lỵ của Đồng Tháp vào năm 1994, đến năm 2007 được công nhận là thành phố. Dân số Cao Lãnh gần 150.000 người, diện tích hơn 107 Km2, là địa điểm hành hương của người dân cả nước đến viếng Khu di tích Cụ Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc – thân sinh của Bác Hồ.
Rời đô thị giữa đồng sen, qua thành phố biển Rạch Giá, được công nhận thành phố năm 2005, trở thành một mẫu mực dùng “cơ chế” tạo ra quỹ đất đô thị. Khu lấn biển của thành phố rộng 500 ha, đang tiếp tục mở rộng các khu mới dọc biển Tây từ Rạch Giá về Rạch Sỏi. Một đô thị lấn biển khác rộng gần 150 ha đang xây dựng với tổng vốn đầu tư 650 triệu USD, đang mở ra một không gian mới cho thành phố. Cùng với đảo ngọc Phú Quốc – đặc khu hành chính kinh tế tương lai, Kiên Giang là một đô thị ven biển độc đáo của đồng bằng.
Kênh xáng Xà No - Con đường lúa gạo miền Hậu Giang
Chia tay vùng gió biển Kiên Giang, về miền Hậu Giang đến Vị Thanh – thành phố thứ 13 của đồng bằng, đi dọc bờ kè kêng xáng Xà No để cảm nhận niềm miên mang sông nước đồng bằng của một đô thị có tốc độ phat 1triển thần kỳ: năm 2004 là thị xã tỉnh lỵ Hậu Giang, năm 2010 được công nhận là thành phố, đô thị loại III. Vị Thanh – điểm nhấn kiến trúc trên “Con đường lúa gạo miền Hậu Giang”.
Ba thành phố cực Nam đất nước
Sóc Trăng được công nhận là thành phố năm 2007 với gần 200 ngàn dân. Toàn tỉnh có khoảng 400 ngàn bà con dân tộc Khmer. Các chùa Khmer trong thành phố như chùa Dơi (Mã Tộc), chùa Chén Kiểu … là những công trình nghệ thuật độc đáo mang đậm bản sắc văn hoá, kiến trúc Phật giáo Nam Tông của người Khmer, là điểm tham quan, du lịch nổi tiếng trong vùng. Sóc Trăng còn là trung tâm của lễ hội Ok Om Bok, đua ghe Ngo nổi tiếng diễn ra hàng năm.
Qua Sóc Trăng 60 Km theo Quốc lộ 1 đến với quê hương vọng cổ - thành phố Bạc Liêu với nhiều điểm tham quan hấp dẫn như khu du lịch tâm linh Phật bà Nam Hải, khu Nhà Mát rì rào biển hát, di tích đồng hồ đá, cây xoài hơn 300 tuổi. ‘Bạc Liêu là xứ cơ cầu/Dưới sông cá lội, trên bờ Triều Châu”. Về Bạc Liêu nghe những giai thoại về công tử Bạc Liêu nổi tiếng giàu có một thời, thử làm "công tử Bạc Liêu" trong những căn phòng theo phong cách xưa của công tử vừa được trùng tu đư avào khai thác du lịch.
Rời Bạc Liêu, xuôi về Cà Mau, thành phố tận cùng Tổ Quốc, là một trong 4 đô thị động lực của “Tứ giác phát triển ĐBSCL – vùng kinh tế thứ 4 của cả nước”. Sự ra đời của Khu khí – điện – đạm Cà Mau điểm thêm diện mạo mới cho thành phố. Nhà máy điện Cà Mau 1, 2 và đường ống dẫn khí PM3 với tổng mức đầu tư gần 1,2 tỷ USD được đưa vào vận hành đầu năm 2009. Đầu năm 2012, Nhà máy đạm Cà Mau cho ra đời dòng sản phẩm đầu tiên, góp thêm sức mạnh cho cây lúa đồng bằng. Cà Mau cùng với An Giang, Sóc Trăng là những tỉnh có sản lượng, số nhà máy chế biến và giá trị xuất khẩu tôm hàng đầu trong vùng và cả nước; trong số 20 doanh nghiệp chế biến xuất khẩu thủy sản lớn nhất nước, các tỉnh ĐBSCL góp mặt 16 doanh nghiệp, Cà Mau có 7 doanh nghiệp đã cùng toàn vùng ĐBSCL góp 60% kim ngạch xuất khẩu thuỷ sản cả nước.
Những thành phố đồng bằng với diện mạo đặc trưng của phố thị sông nước, miệt vườn, miệt biển, đang vươn tới những thành phố công nghiệp, du lịch tương lai như dòng chảy Cửu Long hàng ngày vươn ra biển lớn.
                                                            TRẦN HỮU HIỆP

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

"Tính cách người Việt theo vùng miền"

Thảo luận về "Văn hoá & tính cách con người Việt theo vùng miền" trên  Trái tim Việt Nam online . Người bắc thường ăn nói nhẹ nhàng, kín đáo, thường hay suy nghĩ sâu xa. Người miền trung thì mọc mạc, chất phác lại hay có tính cục bộ. Người miền nam thì phóng khoáng cởi mở, dễ gần.Dân miền Bắc thường thể hiện mình qua lời nói, trong bất cứ tình huống nào họ cũng đều phải nói cho được. Dân miền Trung thường thể hiện mình qua thái độ, cử chỉ, còn miền Nam thì thể hiện qua phong cách. Nói chung dân Bắc-Trung-Nam đều diễn tuồng cả, cho nên lời nói lúc thì nhẹ nhàng điềm đạm, lúc lại gắt gỏng chua ngoa, thái độ có lúc thì đằm thắm, khi thì thì lại khinh bạc, phong cách thì có lúc phóng khoáng lúc lại dè dặt... Ấn tượng bên ngoài là như thế nhưng có khi bạn cũng thấy là chẳng ai tranh cãi lý luận lại người Trung, thái độ cử chỉ của dân Bắc cũng có thể khiến bạn dè chừng, và lời nói hay thái độ của dân Nam cũng khiến bạn chạy dài... Muốn kiểm chứng thì bạn cứ bỏ ra

ART NUDE PHOTOS của Dương Quốc Định

Quên những bộn bề lo toan giá vàng lên xuống, giá lúa, cá tra giảm, chuyện nhà khoa học phải nói dối ... để  ngắm ảnh các em xinh đẹp. Và nếu như kết quả nghiên cứu khoa học của một bà đầm Đức  là khoa học  (không như ta nói dối nhiều quá):  DÒM VÚ PHỤ NỮ TĂNG TUỔI THỌ     (Blog này đã từng có bài, nằm trong nhóm truy cập nhiều nhứt, có lẽ nhiều người đã luyện tập?) thì quý ông cũng nên tập thể dục con mắt một tí nhé. Xin mượn mấy tấm ảnh của nhà nhiếp ảnh Dương Quốc Định làm  dụng cụ luyện tập, ai có điều kiện thì xài hàng thật. Bộ sưu tập những bức ảnh khỏa thân và bán khỏa thân nghệ thuật của nhiếp ảnh gia trẻ Dương Quốc Định. Rất nhiều ảnh trong bộ sưu tập này đã đoạt những giải thưởng quốc tế uy tín. Cảm ơn tác giả đã chia sẻ tác phẩm trên internet. Mời bạn xem qua phần thể hiện bộ sưu tập trên PPS của chúng tôi. Link PPS:  http://vn.360plus.yahoo.com/nns-nguyennamson/article?new=1&mid=112 Chân dung Dương Quốc Định Dương Quốc Định  sinh năm 1967,

Nhớ Cần Thơ phố

Trần Hữu Hiệp B áo Dân Việt So với Thăng Long - Hà Nội ngàn năm văn hiến, cố đô Huế trầm tư hay Sài Gòn phố nhộn nhịp, thì Cần Thơ phố mang đậm đặc trưng sông nước miệt vườn. Nơi đó, hàng ngày, người Tây Đô vẫn đang sống cuộc đời bình dị. Nhớ thời học phổ thông, nhà tôi chỉ cách trung tâm Cần Thơ 20 Km, nhưng mãi đến năm 15 tuổi, lần đầu tiên mới được đến Cần Thơ cùng đội học sinh giỏi của Trường cấp III Ô Môn dự thi. Đêm, mấy thằng nhà quê lang thang, lạc đường trên phố Hòa Bình, thời đó là một  đại lộ mênh mông trong mắt nhìn bọn trẻ nhà quê chúng tôi. Ký ức Cần Thơ phố trong tôi một thời còn vang qua giọng ngâm của ai trong đêm tĩnh lặng nơi con hẻm nhỏ, bài thơ Tình trắng của Kiên Giang – Hà Huy Hà: “Cần Thơ, ơi hỡi Cần Thơ/Bóng dáng ngày xanh phủ bụi mờ/Ai nhặt giùm tôi bao kỷ niệm” … Và thơ tôi, tuổi học trò: “Ai đặt tên em tự bao giờ/Người đời hai tiếng gọi Cần Thơ/Mỗi lúc đi xa ta nhớ quá/Gặp lại hình em trong giấc mơ …”.   Nhớ Cần Thơ phố thời bao