(Nhân đọc tiểu thuyết Nga - Tuổi mười bảy)
Mười bảy tuổi bâng khuâng
Cuộc đời mênh mông quá
Từ giã tuổi ấu thơ
Tuổi mười bảy hay buồn
Lắm những lúc suy tư
Băn khoăn trong cuộc sống
Tình yêu? Chưa biết gì!
Mười bảy tuổi vào đời
Mang theo mình câu hỏi
Như cánh diều tung không
Bay trong làn gió thổi
Giữa trời cao mênh mông
Mười bảy tuổi-tình yêu
Đến với nhau bỡ ngỡ
Ngày tháng trôi nhẹ nhàng
Đi qua rồi ngẩn ngơ…
Từ giã tuổi ấu thơ
Khó quên bao kỷ niệm
Phải chăng tình yêu đầu
Như câu phương ngôn ấy [1]
Nào khác nhau chi đâu
Trở thành trò chơi cuối
Trôi qua rồi bâng khuâng
Cuộc sống không dừng chân
Đời người như trang giấy
Đừng để những tháng ngày
Đi qua như gió bay.
TP Hồ Chí Minh, 16.01.1986
Nhận xét
Đăng nhận xét